Đại trận hộ sơn bị đột phá trong chớp mắt, dùng Phong Ngữ chú tiên giai ngụy trang thành tiếng nói của Vạn trưởng lão, trước truyền thanh với Tửu Ô sư bá.
Trong lòng Lý Trường Thọ cũng nổi lên một tia nghi hoặc.
Chưởng môn hắn...
Rốt cuộc có được hay không...
Thân là Chưởng môn Độ Tiên môn, tất nhiên phải có chút liên quan gì đó với người nhận lãnh khai sơn Độ Tiên môn sư tổ Độ Ách chân nhân;
Theo lý thuyết vị chưởng môn nhà mình lớn nhỏ cũng phải ứng với 'Tiểu nhân vật' của Nhân giáo.
Ra ngoài đấu pháp vốn là để bảo vệ đại trận hộ sơn nhưng lại bị đối phương một kiếm bổ tới đại trận hộ sơn.
Nhưng mà suy xét đến Chưởng môn đang lấy một địch hai, hơn nữa phía sau ba tên Kim Tiên không rõ lai lịch này còn có loại người hung ác của Hồng Hoang 'Văn đạo nhân'...
Ai, làm Chưởng môn một phái tuy rằng uy phong nhưng cũng thật không dễ dàng.
Lý Trường Thọ trừ tăng cường chuẩn bị tùy thời chạy trốn cũng hạ quyết tâm dù là sau này mình may mắn đạo thành Đại La, cũng tuyệt đối không đi khai sơn lập phái, rước lấy hậu quả.
Đại trận hộ sơn vừa vỡ, trong môn phái lại không có lá chắn.
Núi Phá Thiên nhìn như là chỗ trung tâm nhất, an toàn nhất trên thực tế chỗ này mới là vị trí nguy hiểm đáng sợ nhất.
Nếu như không trung Kim Tiên kịch đấu mà có một kiếm rơi xuống tất nhiên sẽ chém về phía ngọn núi cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293229/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.