Người bên Tửu chữ Cửu tiên đang xếp thành một hàng, đều cầm pháp bảo, vận chuyển thần thông, đứng phía sau sư phụ Vong Tình thượng nhân nhà mình.
Trong chín người bọn họ, vị Đại sư tỷ Tửu Y Y có phong thái nổi bật là dễ nhận thấy nhất.
Vẻ mặt Tiên tử này như phủ băng, quanh người lơ lửng ba bốn kiện bảo vật, cảnh giới tu vi của bản thân đúng là Thiên Tiên cảnh sơ kỳ.
Bên cạnh Vong Tình thượng nhân chính là hai thân ảnh của hai vị thái thượng trưởng lão, bọn họ cùng mười hai vị trưởng lão Thiên Tiên, cùng nhau đứng phía trước nhất hàng ngũ phía tây nam.
Môn phái bị tập kích, tu vi cao thì tiến lên phía trước, đây là quy củ của Độ Tiên môn.
Vong Tình thượng nhân nghĩ đến điều gì đó, quay đầu liếc nhìn tiểu đồ đệ của mình, mở miệng nói: "Tiểu Cửu?"
Tiểu Cửu đang ôm hồ lô lớn, đáy mắt có chút bất an, thỉnh thoảng còn liếc nhìn về phía Tiểu Quỳnh phong, vội vàng đáp lại:
"Sư phụ, có Tiểu Cửu!"
"Ừm." Khóe miệng Vong Tình mím lại không để lại chút dấu vết.
Tu vi Tiểu Cửu cũng không tệ.
Vong Tình thượng nhân sửa lại lời nói: "Lát nữa nếu bắt đầu loạn chiến, các ngươi nhớ rõ phải hỗ trợ hiệp lực lẫn nhau, chăm sóc Tiểu Ngũ nhiều hơn, vết thương cũ của hắn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn."
Vẻ mặt Tửu Ô lộ ra vẻ xấu hổ, tám vị sư huynh muội khác cùng nhau cúi đầu đáp vâng.
Nhưng lúc này Tửu Ô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2293227/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.