Lông mày Ngao Ất càng nhíu sâu, hắn dựa vào việc mình “vượt qua” thực lực của đệ tử Độ Tiên môn này, không ngừng đưa ra sơ hở và khuôn mặt mình để cho đối phương xuống tay.
Nhưng không biết sao đối phương lại cố ý tránh đi chỗ hiểm của hắn, không dám ra tay với thái tử Long cung, vẫn là thực lực thật sự quá yếu, không nắm bắt được những cơ hội đã vô cùng rõ ràng này...
Chính là không nắm bắt sơ hở của hắn!
Cũng may, mặc dù uy lực phù pháp của tên gia hỏa này không mạnh, nhưng chính mình cũng đã tiếp nhận rất nhiều sự oanh kích của thuật hỏa...
Sau đó có thể trực tiếp biểu diễn sống Long “bùng nổ”!
Cuối cùng, Lý Trường Thọ và Ngao Ất đã có lần tiếp xúc thân thể đầu tiên...
Lúc này ba trượng phía sau Lý Trường Thọ chính là biên giới, đã “bị” dồn đến chỗ chết, cuối cùng trong mắt cũng toát ra một tia quả quyết, trong tay vung ra hơn mười mấy tấm bùa, một cỗ pháp lực đều ngưng tụ trong lòng bàn tay, hóa thành chi lôi trong lòng bàn tay!
Thiên Minh Ngũ Lôi diệu pháp!
Đây cũng là pháp thuật của hơi cao tầng của Độ Tiên môn, đệ tử bước vào Phản Hư cảnh đều nắm giữ được một nửa.
Lôi quang lóng lánh, ánh lửa phun trào!
Thân hình Ngao Ất xông vào trong đó, cuối cùng một quyền đánh vào lòng bàn tay của Lý Trường Thọ!
“Hả?”
Ngao Ất hơi nhíu mày, chỉ vì giờ phút này quyền chưởng giữa hắn và Lý Trường Thọ đối lập nhau, hắn có khứu giác trời sinh nhạy bén với chiến đấu, đã làm cho hắn cảm nhận được một tia nguy hiểm.
“Hả?”
Cùng lúc đó, Lý Trường Thọ cũng có chút mơ hồ.
Nắm đấm của tên gia hỏa này hoàn toàn không có một chút sức lực?
Cho dù là vậy, Lý Trường Thọ vẫn dựa theo kịch bản của mình mà bước tiếp, thân hình ngửa ra sau, lảo đảo lùi về sau mấy bước, thuận thế dùng kỹ xảo mang quyền phong của Ngao Ất hướng một bên, bản thân tiếp tục lùi lại.
Ngao Ất cũng nắm bắt được cơ hội tốt này, làm bộ trượt chân, lảo đảo mấy bước về bên trái, đáy lòng thầm nghĩ: “Như vậy cũng gần đủ rồi!”
Đúng vào lúc này, Ngao Ất nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng ho khan, đôi mắt giống như ngọc thạch di chuyển, dùng dư quang khóe mắt nhìn qua đó...
Lý Trường Thọ cúi đầu ho khan, đầu ngón tay lại dính chút máu tươi, hắn ngửa đầu thở dài, sắc mặt vô cùng bực bội, thấp giọng nói:
"Thôi, hay là thua vậy, tài nghệ không bằng người, về núi tiếp tục tu hành cũng được."
Tiếp sau đó là lui lại nửa bước, lại đúng lúc bước ra khỏi biên giới được vẽ xuống.
Các tiên nhân, luyện khí sĩ, những Long tộc, hải tộc trên Thủy liên đài đều lộ ra cảm giác có chút tiếc hận.
Thân pháp, phù pháp và lôi pháp được Lý Trường Thọ biểu hiện ban nãy, đối với một đệ tử Phản Hư cấp hai mà nói, đã coi như xử lý không tệ rồi.
Nhận, nhận thua?
Ngao Ất sững sờ, cúi đầu nhìn đường biên giới đang lấp lóe trước mặt Lý Trường Thọ, trong lúc nhất thời không có chút tinh thần.
Giành nhận thua trước một bước là cái quỷ gì?
Còn nhận thua nhanh hơn mình là tính toán gì vậy? Không phải ngươi muốn thắng sao? Nhân tộc luyện khí sĩ?
Chỉ nghe thấy Quy thừa tướng ở bên cạnh hô: "Cuộc tỷ thí này, là Nhị thái tử nhà chúng ta..."
Ngao Ất trợn tròn hai mắt, khuôn mặt thanh tú hơi dữ tợn!
Điều này, điều này sao có thể chứ!
Kế hoạch hoàn mỹ của mình! Một bước quan trọng nhất trong kế hoạch thức tỉnh Long tộc!
Cái tên này sao có thể nhận thua như vậy! Bản Thái tử đã đưa mặt cho ngươi đánh rồi mà!
Thật đúng là, thật đúng là!
Trên khuôn mặt thanh tú của Nhị thái tử kia đột nhiên đỏ lên.
Quy thừa tướng vẫn hét lớn lên: "Giành được..."
"Á!"
Ngao Ất đột nhiên ngửa đầu gầm nhẹ, quanh người đột nhiên tuôn ra một cỗ Long huyết màu vàng nhạt, thậm chí tiên giáp cũng xuất hiện một vết nứt.
Trong nháy mắt vị Quy thừa tướng tu vi Thiên Tien cũng bị dọa cho sửng sốt.
Còn Ngao Ất không cam lòng trừng mắt nhìn Lý Trường Thọ, run giọng nói: "Pháp thuật... của... bùa chú... thật lợi hại..."
Trong lời nói, thân hình của Nhị thái tử từ từ ngã ra sau, nằm trong “vũng máu”, xung quanh là một đám cao thủ Long tộc cùng nhau tiến lên, tình cảnh lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn!
Lý Trường Thọ: ...
Diễn xuất của vị tiểu huynh đệ Long tộc này rõ ràng không qua cửa rồi đó, nhiều lắm cũng chỉ xem là tiêu chuẩn của tiểu thịt tươi.
Bên cạnh, mấy vị Chân Tiên ở trong môn lao đến, bảo vệ Lý Trường Thọ ở phía sau.
Ngao Ất ngã một cái, tình cảnh lập tức hỗn loạn.
Lý Trường Thọ cảm giác được ở Long cung có rất nhiều ánh mắt của các cao thủ khóa định trên người mình phát ra đầy địch ý.
Trong lòng đại khái đã hiểu hành vi mê hoặc của vị Nhị thái tử Long cung, Lý Trường Thọ nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Mặc dù diễn xuất của vị tiểu Thái tử này giả, nhưng thân phận bày ra ở đó, nếu như Long cung mượn cơ hội làm khó dễ, cũng không phải là một việc tốt đẹp gì.
Lúc này, Tửu Cửu đang đứng ở trước người Lý Trường Thọ, dùng thân thể có chút thấp bé của mình che khuất nửa người của Lý Trường Thọ.
Nàng thấp giọng hỏi một câu: "Trường Thọ sư điệt, có bị thương không?"
"Một ít khí tức bị chấn động, sư thúc sư bá không cần lo lắng;
Vị Nhị thái tử điện hạ này quyền phong hơi mạnh một chút, đệ tử không đáng ngại."
Lý Trường Thọ thấp giọng trả lời hai câu, trong lòng đã có đối sách, chỉ thấy khuôn mặt hắn mang theo lo lắng lại có mấy phần hổ thẹn, thở dài:
"Vị Nhị thái tử điện hạ này không biết thương thế thế nào, phù pháp của đệ tử lẽ ra không phá nổi tiên giáp trên người hắn mới phải.
Chẳng lẽ bởi vì đệ tử liên tục dùng thân pháp né tránh thiếu dũng khí đối chiến chính diện nên vị điện hạ này trong tình thế cấp bách nhất thời nóng lòng pháp lực bị rẽ hướng sao?
Sư thúc, ngài có cần đi lên hỗ trợ chẩn đoán bệnh một chút hay không, cũng không biết y thuật của Long cung như thế nào, mãi không chuẩn đoán ra chứng bệnh gì?"
Tửu Cửu nhất thời giận quá hóa cười, quát khẽ nói: "Cao thủ bên trong Long cung nhiều như mây, có chút đấy sao lại chuẩn đoán không ra được? Ngươi cũng đừng lo lắng không đâu!"
Nghe vậy, ánh mắt của chúng thần chúng tướng đều đặt ở trên người Ngao Ất, trước hết đỡ Ngao Ất lên Quy thừa tướng gấp gáp nói:
"Nhị điện hạ không có chuyện gì, trong lúc vận chuyển pháp lực nhất thời xảy ra sai lầm, pháp lực xông ra ngoài áo giáp.
Chẳng qua lúc này điện hạ bị pháp lực của bản thân xông lên bất tỉnh, lát sau sẽ tỉnh lại, không có gì đáng ngại..."
Tướng lĩnh Long cung thân mặc ngân giáp lập tức hỏi: "Vậy thừa tướng, cuộc tỷ thí này nên tính sao?"
Quy thừa tướng lập tức trầm ngầm một lúc, nhìn biên giới một chút lại nhìn Ngao Ất đang hôn mê bất tỉnh.
Lần này cũng không cần Lý Trường Thọ tiếp tục hao tâm tổn trí.
Một vị Chân Tiên Độ Tiên môn ở bên cạnh cười nói: "Đương nhiên là Nhị thái tử điện hạ thắng.
Sau khi sư điệt của bần đạo rời khỏi ranh giới Nhị thái tử điện hạ mới bởi vì pháp lực của mình xông lên mà bị thương nhẹ, kết quả này liếc mắt là thấy ngay.
Nơi này của bần đạo có đan được điều khí đặc chế của Độ Tiên môn, biết là đan dược thông thường như vậy cũng không lọt vào mắt của Long cung nhưng đây cũng là một chút tâm ý của Độ Tiên môn chúng ta."
"Đa tạ ý tốt của Tiên nhân."
Quy thừa tướng ra hiệu cho tên tướng lĩnh Long cung kia nhận lấy đan dược, cũng coi như cho chuyện này một cái "Kết thúc".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]