Chương trước
Chương sau
Huyền không của Tiên giao binh đứng phía sau từng người tỏa ra khí thế, đúng là tu vi Chân Tiên cảnh cùng một màu sắc, cảnh tượng lập tức càng thêm hùng vĩ, đối nhân tộc Luyện Khí sĩ cũng sinh ra lực xung kích khá lớn.

Long tộc này vẫn là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo...

Không thể trở mặt, cũng không cần giao thiện, tốt nhất đừng nhiễm lên nhân quả với bọn họ...

Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ như thế.

Phía trước một vị sư tỷ hỏi: "Lần này Long cung coi trọng đại hội như vậy sao?"

Phía trước một nữ Chân Tiên có tiếng trong môn cười khẽ, nhỏ giọng trả lời: "Long cung thích làm những kỹ năng giả này để tuyên dương uy phong, thật ra ai không biết hiện nay Long tộc gặp tình cảnh khốn khó chứ?"

Nghe thấy bốn chữ tình cảnh khốn khó, Lý Trường Thọ càng suy nghĩ nhiều hơn một chút.

Từ biểu hiện bây giờ của Long tộc có thể thấy, bá chủ thiên địa của Long tộc ngày xưa vẫn không chịu nhàn rỗi.

Nhìn thấy bây giờ Long tộc vẫn được xưng tụng là cường thịnh muốn lớn mạnh hơn...

Sau khi suy nghĩ thêm phong thần, Thiên đình đã cẩn thận dè dặt với công cụ làm mưa...

Sau khi Thiên đình cường thịnh, Long tộc hơi vi phạm thiên điều, hạ sai mấy phần hào mưa sẽ bị chém, mà gan rồng phượng tủy sẽ trở thành tiên hào trong thường phẩm của Ngọc đế...

Viễn cổ tam cự đầu này, trước sau gì phong thần cũng phải trải qua thảm kịch gì đó?

Đáy lòng Lý Trường Thọ không ngừng cảm khái, lại kiên định không đạo tâm không xông xáo ra bên ngoài!

Mặc dù phong thần đại kiếp vẫn còn xa, nhưng bây giờ mình nhất định phải bắt đầu chuẩn bị sớm thôi.

Lý Trường Thọ đứng trên mây yên tĩnh suy tư, đám mây trắng của Độ Tiên môn cũng khác với mấy chục đám mây trắng khác, trước hết bay đến gần thủy liên đài...

Ngay lập tức, trong thủy liên đài bay lên một con kim quy với kim quang lấp lánh.

Trên lưng Kim quy có hai vị “Quy thừa tướng” đang đứng, đều mặc cẩm bào màu đỏ thẫm, trên người phủ lên mai rùa, trên cổ chính là một cái đầu nhỏ, nhìn quả thực có chút buồn cười.

Người rùa bên trái hắng giọng, lắc lắc quạt xếp nho nhỏ trong tay, dùng một giọng nói ôn nhuận thuần hậu, tràn đầy mị lực nam tính trầm giọng nói:

"Mời các Thiên Tiên, trưởng lão của các Tiên môn, đi tới phía trên Phẩm Tiên đài."

Đây chính là... giọng nói dễ nghe của Long cung trong truyền thuyết sao?

Sau đó, nghe thấy người rùa bên phải dùng giọng nói bén nhọn lại chói tai hô to:

"Mời các môn nhân đệ tử các nhà Tiên môn tiến vào trận!

Bốn phía trên khán đài đã chuẩn bị xong một bàn trái cây mỹ thực rượu ngon, tên của các Tiên môn xếp hạng cao trong Đông thần châu đều có bảng hiệu, xin hãy nhìn thật kỹ!

Nếu không biết chữ có thể tìm những thị nữ kia hỏi!

Những Tiên môn xếp sau, không có bảng hiệu thì đứng thẳng, nếu không thì tự mình đi ra phía sau tùy tiện tìm một chỗ để ngồi!"

Cực kỳ giống công chức đồng tính trong thanh lâu của thế tục Nhân tộc.

"Phụt..."

Tửu Cửu yên tĩnh cả đường đi không nhịn được che miệng cười ra tiếng, nhóm người trong Độ Tiên môn cũng bị này hai con rùa tiên này chọc cười.

Con rùa này thật biết nói đùa.

Mấy người trong Độ Tiên môn đương nhiên không cần lo lắng mình không có chỗ ngồi, không chỉ như thế, chỗ ngồi của bọn họ còn được xếp cao nhất.

Ngay lập tức, Vong Tình thượng nhân và mấy vị Thiên Tiên trưởng lão bay lên đài cao trên không trung.

Trong môn có mười sáu vị Chân Tiên tự mình bảo hộ những đệ tử xung quanh, bọn họ hạ xuống khỏi mây trắng, bay về phía khu vực chỗ ngồi của Độ Tiên môn.

Hoàn toàn không để hai người Lý Trường Thọ và Hữu Cầm Huyền Nhã đi tiên phong…

Việc bàn bạc lúc trước của các nhà Tiên môn, mỗi nhà phái ba mươi người tới; đương nhiên Long cung cũng biết chuyện này, trong khu vực nhập tọa của mỗi Tiên môn, chỉ chuẩn bị hai mươi lăm con bồ đoàn, hai mươi lăm bàn thấp.

Trái cây trà bánh cũng đều chỉ chuẩn bị hai mươi lăm phần.

Chỉ có điều đây cũng chỉ là việc nhỏ, mấy vị nữ đệ tử lấy bồ đoàn ra, nhập hai bàn lại như vậy có thể ngồi xen lẫn vào.

Ngược lại đãi ngộ của những tiểu tiên môn kia thì có chút keo kiệt, chỉ là từng dãy tảng đá bồ đoàn, không có bàn thấp, lại càng không có rượu ngon hoa quả tươi.

Lý Trường Thọ ngồi trong một góc ở chỗ ngồi của Độ Tiên môn, bên cạnh có mấy vị nữ trai hầu hạ nhóm người Độ Tiên môn.

Ánh mắt của hắn đảo qua rượu ngon trái cây trước mặt, đáy lòng khẽ ồ lên một tiếng, cầm lấy một quả nho trong suốt để trước mặt quan sát, tiện tay bỏ vào trong miệng.

Một nữ trai dung mạo xinh đẹp ở bên cạnh lập tức che miệng cười khẽ, nhưng không nói gì thêm, len lén đánh giá Lý Trường Thọ.

Rất nhanh, Lý Trường Thọ đã há miệng đánh nấc, đáy lòng đã xác nhận đây là thứ gì.

Đây chính là tác phẩm Long cung trêu cợt người khác như vậy, trực tiếp cho mỗi người Độ Tiên môn một phần “Hậu thiên tiểu linh căn” được xưng là Băng Ngưng tiên nho.

Nhìn kỹ chung quanh là khu vực của những môn phái khác, là một loại tiên nho với chủng loại khác.

Băng Ngưng Tiên là đồ tốt không sai, dùng chút ít có thể làm thoải mái nguyên thần Luyện Khí sĩ, điều trị khí tức Luyện Khí sĩ, đối người bị thương cũng có hiệu quả điều trị khá tốt, hơn nữa hương vị lại tuyệt hảo, giá trị không nhỏ.

Nhưng có một khuyết điểm, đó chính là ăn nhiều rất dễ... Ra hư cung... Cũng chính là cửa sau thất thủ, khí tức trào ra ngoài.

Hơn nữa hậu kình liên miên, khó có thể nhẫn nại, tiên nhân cũng không phòng được.

Lý Trường Thọ ngẫm nghĩ, vẫn là nhắc nhở Hữu Cầm Huyền Nhã một câu...

"Hữu Cầm sư muội, trước khi ăn những thứ này, ta nên hỏi mấy vị sư thúc sư bá một chút, để xem có vấn đề gì hay không.

Ta thấy mấy vị đồng môn đã bắt đầu nói chuyện rồi.

Đừng nói ta nhắc nhở, chỉ nói ngươi cảm thấy có chút không đúng là được rồi."

Hữu Cầm Huyền Nhã chớp chớp mắt, quay đầu nhìn Lý Trường Thọ, tiên chỉ xanh nhạt đang cầm một quả nho trân châu đã lột vỏ đưa vào trong miệng, còn hơi cúi xuống phía dưới.

Lý Trường Thọ: ...

Được rồi, chúng ta không nhắc đến việc này.

.....

Phụt...

Phụt...

Mỗi khi đến một hoàn cảnh mới, nếu như muốn dừng ở đó một khoảng thời gian dài, thật ra kiểm tra “Lối thoát hiểm” là một thói quen rất tốt.

Giống như Độ Tiên môn Bách Phàm điện, ngoại trừ cửa chính điện ngày thường thường có người đi vào, còn có hai cửa hông, một cửa sau, và một trận pháp dịch chuyển loại nhỏ ít người biết đến, nơi đặt trận pháp chính là nơi bế quan của Chưởng môn.

Những điều này lúc Lý Trường Thọ vẫn còn là một đứa trẻ, lần thứ hai theo sư phụ nhà mình tới Bách Phàm điện lĩnh nguyệt cung, đã thăm dò địa hình một cách rõ ràng.

Bây giờ đến địa bàn của Long cung, đầu tiên không nói đến Long tộc là dị tộc, lại xung đột lợi ích với những tiên môn khác ở địa bàn Đông Hải, hơn nữa nơi đây vốn là một đại trận, nói không chừng trong thủy liên đài có ẩn chứa sát trận nào đó...

Cho nên...

Chuyện cần làm đầu tiên!

Không phải là tìm đường lui chạy trốn khi nguy cơ bộc phát sao?

Mấy sư thúc sư bá vẫn chưa nói gì, bao gồm cả hắn thì trong số mười một đệ tử đã có sáu người cầm hoa quả ở trước mặt bắt đầu ăn?!

Quy củ ngày thường của các ngươi đi đâu rồi?

Mỗi người đều là mầm tiên, ngày trước Độ Tiên môn cho các ngươi chịu thiệt hay thiếu nợ các ngươi sao?

Hay là bị đầu hàng “Không ăn nho thì toàn thân khó chịu”!?

Khụ, cái đệch...

Mấy chùm nho trước mặt sư thúc sư bá cũng chỉ còn cành cây không...

“Được rồi, không liên quan gì đến ca đây.”

Lý Trường Thọ ngồi nghiêm chỉnh, giống như không có chuyện gì xảy ra vậy, nhắm mắt ngưng thần, tạm thời từ bỏ với nhóm đồng môn này.

Linh thức tràn ra, tự nhiên bắt đầu tìm kiếm “Lối thoát hiểm”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.