Đối mặt với gió táp đổ tới, Lam Linh Nga không nhịn được nghẹn ngào hô to: "Sư phụ!"
Nhưng tiến la của nàng rất nhanh đã bị âm thanh của gió nuốt mất.
Tề Nguyên miễn cưỡng vượt qua đại thiên kiếp thứ ba...
Nhắc tới cũng là bất đắc dĩ, số lượng và chất lượng thiên kiếp là căn cứ vào tư chất lúc hắn bắt đầu tu đạo để quyết định, sau đó bởi vì bị tổn thương đại cơ dẫn đến Tề Nguyên cũng không thể trả lại đạo cảnh cấp chín đạt tới "Cường độ" mà chính mình muốn.
Cho nên Tề Nguyên đối mặt với thiên kiếp mới chật vật như thế, đạo thứ ba cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.
Lôi kiếp đánh mặt đất thành cái hố to, Tề Nguyên nằm ở đáy hố, dựa vào một tia pháp lực cuối cùng, thân hình từ từ bay lên đứng ở dưới thiên kiếp ngửa đầu nhìn chăm chú lôi ban ngày càng kinh khủng, ngày càng lớn hơn kia...
Toàn thân máu me đầm đìa, hai mắt vẫn cứ kiên nghị!
Thiên mệnh, thiên mệnh sao mà bất công!
Nhưng bần đạo đối với ngươi cũng không lời oán hận, đại đạo thay đổi liên tục, thiên địa có trật tự riêng, tất cả đều là số mạng của bần đạo, bần đạo chịu chết thì đã sao!
Nhưng chỉ có một điểm!
Tuyệt không thể nằm trên mặt đất chật vật chết đi, các đồ nhi còn đang ở bên cạnh nhìn, cho dù sư phụ bọn họ không thể cho bọn họ sự che chở giống như những Phong đệ tử khác!
Bần đạo cũng phải đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2292945/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.