Cho dù chính mình đã dốc hết sức lừa gạt hơn trăm năm qua, khục, lấy hết tất cả linh thạch, bảo vật tích trữ, chỉ để đổi lấy một gốc Tiên Giải thảo cũng đáng.
Nếu như con đường này không còn thuận lợi nữa...
Vậy thì Lý Trường Thọ cũng không còn cách nào, chỉ có thể trở về núi tính toán lại sau.
Trận mưa lớn này đến rất nhanh, nhưng trong khoảng thời gian không có ý định rút lui.
Lý Trường Thọ cũng khó có thể nghỉ ngơi được một chút, chỉ hơi buông lỏng tinh thần đang căng thẳng; mặc dù chính mình có một nắm nước bọt Xích Dương độc long, vẫn luôn tránh khỏi độc vật quấy nhiễu, nhưng thân ở nơi hiểm địa như vậy, hắn rất khó tự nhủ “Không cần phải lo lắng”.
Tửu sư thúc không việc gì chứ.
Lại nghĩ tới tên Luyện Khí sĩ mà mình đã giết chín người chết, Lý Trường Thọ lấy “Nhiếp Hồn châu” kia ra, muốn nhìn những mảnh vỡ ký ức kia một chút, trong đó tàn hồn đã sớm tiêu tán.
Quên đi, dù sao cũng không liên quan tới mình.
Kế hoạch của nhóm người này rất chu đáo chặt chẽ, lại có nam nhân ấm áp Nguyên Thanh kia làm nội ứng, với đầu não của Tửu sư thúc... Có lẽ sẽ bị lừa gạt tiến vào đại trận rất nhẹ nhàng.
Vị Tửu sư thúc này, tu vi cao, tính tình cũng có thể xem là đáng yêu, nhưng có đôi khi tính tình hơi nóng vội, rượu đã lên đầu sẽ không quan tâm.
Ngược lại đáng tiếc Hữu Cầm Huyền Nhã, ở trong Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-that-qua-vung-vang/2292882/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.