Dịch: Mạt Thế Phàm Nhân
Biên: Độc Hành
Vào lúc giữa trưa, trên mảnh đất trống trong rừng phía sau Tiểu Quỳnh Phong được lão chọn trúng từ vài năm trước.
Tề Nguyên lão đạo cầm phất trần trong tay, đứng một mình trong chiếc lồng gỗ vô cùng chắc chắn.
Quanh người lão lấp lánh vài loại bảo vật. Trên người mặc một bộ đạo bào pháp bảo màu xanh da trời lẫn xanh lá mạ, làm lão trẻ lại mấy tuổi.
Sắp Độ Kiếp rồi, nét mặt lão càng chăm chú hơn.
Từng sợi khí tức khó tả quấn quanh người Tề Nguyên, thỉnh thoảng có một vài cánh hoa bay qua người lão, theo làn gió nhẹ bay đi xa.
Hai đồ đệ của Tề Nguyên thì đứng trên ngọn cây cách đó hơn trăm trượng.
Lam Linh Nga có phần khẩn trương nhìn chăm chú sư phụ, ngón tay nhỏ vân vê lọn tóc xanh buông xuống trước ngực.
Mấy năm nay, thân thể Linh Nga lại nảy nở thêm một chút, thắt lưng ôm trọn vòng eo nhỏ, váy dài ôm gọn những đường cong mềm mại, nhìn tới nhìn lui đều không chút tỳ vết.
Khuôn mặt nàng càng đáng yêu so với hai năm trước, nhưng phần nhiều vẫn là hồn nhiên ngây thơ.
Lý Trường Thọ đứng trên ngọn cây cách Lam Linh Nga không xa, vẫn mặc bộ trường bào như ngày thường, tay trái cầm một thẻ tre, tay phải cầm một con dao nhỏ. Linh thức hắn bảo phủ quanh người sư phụ, quan sát dấu hiệu của Thiên Kiếp.
Đã không còn gì để dặn dò rồi.
Cái gì nên làm cũng đã làm rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-qua-on-trong/3124453/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.