Dịch: Hoa Ly Hi Dạ
Biên: Độc Hành
Thời gian độ kiếp tuy ngắn ngủn nhưng với Tề Nguyên đạo trưởng lại tựa như trải qua một kiếp nhân sinh dài dằng dặc.
Ở trong thiên kiếp lão đã binh giải trở thành Trọc Tiên...
Dưới bao con mắt xăm xoi, lão đã phải dùng tiên đan để binh giải mới giữ nổi cái mạng già này…
"Ha ha, sau này ở trong tông môn, ta đã có thể ngẩng đầu lên được rồi."
Nghĩ đến đó, Tề Nguyên đạo trưởng lại nhớ đến cái ngày mà đồ đệ quỳ gối trước mặt mình, để đưa mình viên tiên đan này.
"Thôi, đây đều là nỗi khổ tâm của Trường Thọ.
Ta thân là sư phụ, khi thiên kiếp đến cũng không quan tâm tới sống chết, nhưng lại không để ý đến sự khổ tâm của hai đứa đồ nhi chỉ mong mình sống sót.
Viên tiên đan này e là rất khó có được, chắc hẳn Trường Thọ vì nó mà chịu không ít cực khổ rồi. Hắn vừa mới đột phá Phản Hư cảnh ở Bắc Châu, làm sao ta có thể lãng phí tâm huyết của hắn đây?
Trọc Tiên thì đã sao?
Phía trước cũng chưa hẳn là đường cùng, dù sao so với kết cục hóa thành ma hay hồn phi phách tán thì cũng tốt hơn rất nhiều. Về sau chỉ cần vẫn có thể che chở cho hai đồ nhi, vậy là đủ rồi."
Nghĩ vậy, Tề Nguyên đạo trưởng chắp tay với Lý Trường Thọ.
Từ khắp nơi dần xuất hiện các thân ảnh, xếp thành từng hàng tới chúc mừng.
Tề Nguyên đạo trưởng hơi ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-ta-qua-on-trong/3124451/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.