Vất vả lắm mới chịu đựng được một canh giờ, ta khép sách lại đánh bộp, vờ như không nhìn thấy ánh mắt bất mãn của Tiểu Trầm Trầm.
Ta đi dạo một vòng quanh đống mảnh sứ vụn trước mặt Tiểu Trầm Trầm, xung phong nhận việc lựa sứ giúp ngài. Nào ngờ ta càng nhặt lại càng loạn, cuối cùng Tiểu Trầm Trầm không nhịn nổi nữa, kêu ta xê qua một bên hóng gió.
Vì thế ta vừa ngồi mát, vừa nói mát ngài mấy câu, để ngài cũng thấy mát hơn.
Ta nói: “Tiên quan không hưởng phúc trên Cửu Trùng Thiên, lại chạy tới chỗ tịch liêu này sửa bình, có phải ngài đã phạm luật trời gì nên mới bị đày xuống cõi phàm không ạ?”
Tiểu Trầm Trầm mặt không cảm xúc ngó ta, chẳng thèm để bụng.
Ta hỏi: “Chẳng lẽ ngài đã đập vỡ chén bát trên trời?”
Tiểu Trầm Trầm hừ lạnh.
Ta gặng: “Hay là ngài say rượu rồi mò vào cung Quảng Hàn?”
(Cung Quảng Hàn: cung của Hằng Nga thuộc tích Thiên Bồng Nguyên Soái say rượu sàm sỡ Hằng Nga nên bị đày xuống thành Trư Bát Giới)
Mặt Tiểu Trầm Trầm đỏ lựng lên, ngài đập bàn đánh bốp: “Chớ có nói bậy.”
Đống mảnh sứ vừa phân chia rõ ràng nay lại loạn hết với nhau.
“Thành quả làm việc nửa buổi tối nay, sao tiên quan bất cẩn thế.”
Ta ngồi xổm xuống đống lộn xộn trên bàn, lắc đầu chậc lưỡi thở dài.
Tiểu Trầm Trầm chống huyệt thái dương lườm ta, vẻ mặt vô cùng ghê gớm, ta lại sợ quá cơ.
Lúc này, một trận gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449306/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.