Mấy hôm nay chẳng hiểu ta lại chạm nọc ông tướng chủ nợ chỗ nào, mà có lúc hắn cứ coi ta như không khí. Bất kể ta có nghênh ngang đi tới đi lui trước mặt hắn ra sao, hắn đều làm như không thấy.
Nhưng ngạc nhiên thay, ta luôn luôn tình cờ bất ngờ chạm mắt với hắn, như thể lúc nào hắn cũng đang nhìn lén ta vậy.
Sau nhiều lần mày đi mắt lại như thế, ta sờ bụng mình, nghĩ thầm không ổn rồi, cha nội này lại đang tăm tia viên nội đan của hắn đây.
Ta đành phải chuẩn bị muôn vàn cẩn thận, tất cả thông minh, hiếu kính hắn như hiếu kính tổ tông, chỉ mong có thể nịnh cho hắn vui lên một xíu. Dù có không vui, cũng phải khiến hắn ngại ngùng, không thể mở miệng bắt ta trả đan được.
Nào ngờ chiều chuộng quen dần, lại làm hắn sinh hư cả người.
Như bình thường, cách lấy lòng người về cơ bản chỉ cần tốn tâm tư vào bốn chuyện ăn nhậu chơi bời, nhưng thằng nhãi này cực kỳ khó tính trong miếng ăn nết uống, nên rất khó lấy được lòng hắn.
Nho phải lột vỏ bỏ hạt, bào huyền băng lấy từ dưới chân núi Tiểu Hàn thành đá bào mịn trong suốt lót bên dưới, bày lên mâm bằng bạch ngọc, bê tới tận mặt hắn, mới có thể đổi lấy cái nhìn hờ hững của hắn.
Nếu phải lúc hắn đang đọc sách trêu chó, hay chỉ đơn giản là lười giơ tay ra, thì ta đành phải lấy một thanh ngọc trắng thay nĩa, chọc nho bón tận miệng cho hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449267/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.