Ta và Tinh Trầm đi trên con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu dọc núi rừng, ngắm phong cảnh xa gần một lát. Rồi ta với hắn lại đáp mây bay một quãng, quả nhiên tới một trấn nhỏ giàu có đông đúc ở nơi sông đổ vào cửa biển. Những người già trong trấn đều tinh tường quắc thước, chắc hẳn do dính tiên khí của núi Lưu Ba, ai nấy trông đều có khí chất như thần tiên.
Bá tánh trong trấn thấy hai chúng ta thì cũng không lấy gì làm lạ, chắc vì bình thường đệ tử Lưu Ba cũng hay tới đây dạo chơi, nên họ nhìn mãi quen rồi.
Tinh Trầm đưa ta vào một ngõ nhỏ lát đá xanh, con ngõ này uốn lượn nhìn không thấy chót, hai bên đầy những hàng quán ăn uống rượu chè tấp nập. Ta ngắm mà hoa cả mắt mừng vui ra mặt, bay loạn khắp nơi như con ruồi không đầu, không biết nên bắt đầu chơi từ đâu.
Trước khi phi thăng, ta hoàn toàn không có ký ức gì, chưa bao giờ được thấy nhân gian hồng trần náo nhiệt thế này. Thảo nào Mạn Mạn sư tỷ lại ngày đêm mong nhớ, muốn đưa ta xuống núi chơi. Hóa ra chỉ cách chân núi một tẹo thôi mà lại có nơi thú vị thế này. Sớm biết như vầy, hôm nay ta đã gọi tỷ ấy đi cùng.
Ta đi dạo từ sạp hồ lô ngào đường đến sạp tượng đất, rồi lại dạo tới cửa hàng son phấn, tiệm trang sức, quán tơ lụa, đi đến đâu mua đến đấy, nhìn gì cũng thấy lạ thấy thích. Ta ôm một đống đồ ăn đồ chơi đầy ắp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449265/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.