Vụ hiểu lầm này chấm dứt trong tiếng tru tréo quỷ khóc sói gào của Tiểu Thất. Hóa ra Tiểu Thất đã sai hai mươi mấy cao thủ trong tộc ngồi canh khắp nơi ngoài thôn trang. Cứ gặp ai hỏi thăm về ta, họ sẽ lặng lẽ dùng ảo thuật nhiếp hồn với người đó, để người đó quay về nơi mình tới.
Loại ảo thuật này chỉ những người có tu vi cao trong tộc hồ ly mới có thể thi triển, nếu người phàm mắc mưu thì bị choáng váng 1-2 năm cũng chẳng phải chuyện đùa. Ngặt nỗi Tinh Trầm là thần tiên, ảo thuật này chẳng có tác dụng với hắn bao lâu.
Lão gia biết được chuyện tốt thằng con mình đã làm ra thì tức khắc tức sùi bọt mép, sai người kéo Tiểu Thất xuống đập cậu ta một trận đã đời. Ông ta xin lỗi chúng ta một lúc lâu, còn nằng nặc đề nghị giữ chúng ta ở thêm mấy ngày. Tinh Trầm tất nhiên không chịu ở lâu, thấy ta dong dài như thể còn việc chưa xong, hắn mới miễn cưỡng đồng ý ở lại qua đêm nay.
Dĩ nhiên là ta luyến tiếc nơi này rồi. Tường Đầu Thảo và Tùy Phong Đảo tốt như thế, ta phải chào tạm biệt hai con bé đã.
Tiểu Thất cũng rất tốt, tuy rằng cậu ta có gạt ta chuyện sẽ tìm sư huynh cho ta, rồi lại lừa sư huynh đi xa hơn. Ta không rõ tại sao cậu ta lại làm thế, nên tất nhiên phải hỏi cậu ta cho ra nhẽ để cởi hết khúc mắc trong lòng rồi mới rời đi. Dù gì sau này núi cao đường xa, chẳng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449215/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.