Tuy mây mưa ngập trời, nhưng nhìn từ lầu hai quán trọ, con hẻm dẹp dài quanh co uốn lượn ngoài kia vẫn vô cùng náo nhiệt. Những chiếc ô giấy hoa hòe lòe loẹt uốn lượn trong mưa, xa dần tới khi chỉ còn mờ nhạt. Từng luồng khí trắng tỏa ra từ tiệm bánh bao cách vách, trông nóng hôi hổi, nhuộm chút ấm áp hòa hợp cho ngày mưa tí tách.
Ta ngồi trước cửa sổ, chán chẳng buồn chết ngắm mưa hơn một canh giờ. Hồi trưa ta bị hương thơm chiên xào nấu nướng từ bốn phương tám hướng quấy nhiễu tới độ đứng ngồi không yên, nên lại đi gọi Tinh Trầm lần nữa, nhưng vẫn không thể đánh thức hắn khỏi giấc ngủ say.
Ta đành về phòng đánh một giấc trưa, lúc thức dậy không rõ trời âm u hơn hay mình lỡ ngủ tới tận tối luôn, mà ngoài cửa sổ đã đen kịt một màu. Những ngọn đèn dầu điểm xuyết con phố dài, ta đứng dậy chạy qua phòng kế bên lần nữa. Lần này đi gọi mà hắn còn không dậy, là ta sẽ đập hắn.
Vì thế ta gọi hắn mấy tiếng, rồi phồng cái gan chuột túm bả vai hắn lay một lúc. Ta nghĩ thầm, lát nữa mà không dỗ được cha nội này hết gắt ngủ, có khi hắn sẽ tống ta vào lò, nung ra cái bình khác mới tinh…
Ta lắc hắn mãi, hơi lạnh mới muộn màng dâng lên trong tim. Ta đột nhiên luống cuống kiểm tra hơi thở của hắn, lòng tự an ủi lòng rằng, chưa tắt thở chưa tắt thở.
Ta bắt chước Bạch Chỉ tiên quân, cầm cổ tay hắn lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449193/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.