Sự tinh tế của A Phụ tựa như phù dung sớm nở tối tàn, giờ y lại quay về làm một cây chày gỗ chính hiệu, cố chấp hỏi gặng ta: “Ai mà lại tự gọi mẹ mình là mẫu hậu? Phinh Phinh, không phải cậu sư huynh này của cô là hậu duệ quý tộc trên Thiên đình đấy chứ?”
Ta ngượng ngùng nói: “Hậu… hậu duệ quý tộc trên Thiên đình nỗi gì, làm gì có chuyện đấy.”
A Phụ lại không chịu để ta qua truông lấy lệ dễ dàng như thế, y sắc bén nói: “Ban nãy cô sơ lý lỡ miệng, giờ lấp li3m không còn kịp nữa đâu. Nếu cô muốn ta tận tâm tận lực cứu chữa cho cậu ta, thì phải nói thật với ta đi.”
Ta thấy khó mà đánh trống lảng cho xong chuyện được, đành van nài y đừng kể thân phận của Tinh Trầm cho người khác nghe. A Phụ cười nói: “Một thầy lang lụn bại hành tẩu giang hồ như ta, dù có kể cho kẻ khác, thì ai mà tin chứ?”
Bấy giờ ta mới thoáng yên lòng, nói đúng sự thật: “Sư huynh ta là Tam điện hạ của cung Tử Vi, tên là Tinh Trầm.”
A Phụ ngoái đầu, nhìn Tinh Trầm chằm chằm một lúc lâu với vẻ rất lấy làm thích thú. Lòng dạ ta cực kỳ thấp thỏm, thấy nãy giờ y không nói gì, thì không nhịn được hỏi: “Sư huynh ta rốt cuộc bị làm sao vậy?”
A Phụ cười nhạt nói: “Không sao, có phải mấy hôm nay cậu ta dùng rất nhiều linh lực không?”
Ta gật đầu, “Hôm nọ có ra vào một kết giới rất lợi hại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449191/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.