Sau khi buổi tiệc kết thúc, đế hậu dời bước tới noãn các mà Nữ thần Vương Ốc đã chuẩn bị cho bà ta để nghỉ ngơi, truyền ba anh em Tinh Trầm vào nói chuyện. Rõ ràng bốn mẹ con gặp nhau, mà chẳng rõ vì sao đế hậu lại dặn riêng Cảnh Húc sư huynh mời cả ta vào noãn các.
(Noãn các: Đình/các ấm: là một căn nhà lớn có vách ngăn nhưng vẫn liền với các phòng nhỏ, có đặt lò sưởi ấm.)
Đế hậu nói chuyện phiếm mấy câu với Cảnh Húc và Tễ Nguyệt, đoạn nhìn về phía Tinh Trầm đang im lặng như tờ, chậm rãi mở miệng: “Ta thấy con bé Tiêm Ngưng hơi có ý với con đó. Ban nãy trước mặt bao nhiêu tiên gia trong điện, tại sao con không nói lời nào, còn chẳng thèm liếc người ta lấy một cái? Con cũng biết thể diện của các cô gái trẻ đều rất quý giá, nếu không phải con bé đã động lòng với con từ lâu, thì làm sao lại chịu để nữ thần đề cập đến chuyện cưới xin trước mặt bao người? Thái độ của con chẳng những làm tổn thương trái tim Tiêm Ngưng, mà còn khiến ta và nữ thần khó lòng xuống nước, sau này bên ấy biết lấy mặt mũi gì ra ngoài gặp người đời?”
Ban nãy ở trong đại điện Tinh Trầm chẳng thèm để mặt mũi cho ai cả, chỉ cụp mắt im lặng lo thân mình. Đôi mắt đẹp như làn nước thu của Tiêm Ngưng dần ứa lệ, bầu không khí quả thực vô cùng xấu hổ.
Lúc ấy ta còn đang bận lấy từng mảnh sứ vụn của chén rượu ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449160/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.