Ánh nắng dịu dàng và tiếng chim ríu rít đánh thức ta dậy từ giấc chiêm bao. Khi ta mở mắt ra, dần nhìn rõ xung quanh thì phát hiện mình đang nằm trong một căn tịnh xá xa lạ. Đồ đạc trong phòng cũ kỹ giản đơn, ô cửa sổ mở một nửa chứa khung trời xanh thẳm.
Ta tưởng mình hẵng còn ở trong mơ, bèn trở mình nhắm mắt lại.
Cửa phòng bỗng vang lên kẽo kẹt, hàng mi của ta run rẩy, bỗng mở đôi mắt vừa khép lại ra.
Ngoài ánh nắng đang tràn vào phòng, còn có một bóng hình khác. Chàng đóng cửa lại, rón rén bước mấy bước vào phòng, bất chợt chạm mắt với ta.
“Dậy rồi à…”
Chàng nhẹ nhàng nói.
Ta gật đầu, vươn tay ra với chàng.
Tinh Trầm đi đến ngồi xuống bên mép giường, một tay nắm bàn tay đang duỗi về phía chàng của ta, tay kia sờ trán ta.
“Đây là đâu ạ?”
Ta quan sát căn phòng xa lạ, lật tay chàng kéo lại gần, lót ở dưới má.
Lòng bàn tay chàng lạnh lẽo và khô ráo, người chàng hẵng còn lưu lại hơi nắng ấm áp. Ta nghi ngờ tất cả đều không phải là thật, vì thế ta chôn mặt vào lòng bàn tay chàng, cọ thật mạnh, sống mũi chợt cay xè.
Chàng đáp: “Đây là chỗ ẩn cư ngày xưa của thượng thần Phong Lăng.”
Ánh mắt ta dừng lại trên chiếc bàn trang điểm nhỏ nằm dưới cửa sổ, mở miệng nói: “Muội thấy căn phòng này là nơi phụ nữ từng ở thì có.”
Tinh Trầm thoáng lặng người đi, nói nhẹ tênh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449142/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.