Ta từng nhìn thấy từ đường tiên của tộc Tử Vi một lần qua kính Ba Thước của Nhược Thủy tiên tử.
Sau này lại mặc áo cưới đỏ thẫm tới đây với Tinh Trầm trong giấc mộng hoang đường của bản thân.
Trong mộng, mình của thời niên thiếu không biết mùi đau khổ, cũng trẻ dại chưa tỏ chuyện ái tình.
Nếu lúc ấy có thể thành hôn với sư huynh trong mơ, thì cũng coi như giải quyết được một mối ăn năn của cuộc đời.
Ta đang ngẫm ngợi hơi xa xôi, thì bỗng bị Cảnh Húc sư huynh lặng lẽ kéo tay áo, chợt giật mình định thần lại.
Chốn quan trọng như từ đường tiên, hôm nay khách quý vui vầy. Tất cả những người có mặt đều là các nhân vật danh dự có uy tín nhất tộc Tử Vi.
Ta được đế hậu và Cảnh Húc sư huynh dẫn đi, suốt quãng đường nhận không xuể những gương mặt tươi cười và lời khen tặng.
Ta thấy bóng dáng Mạn Mạn sư tỷ lẫn trong đám đông, tỷ ấy đang đứng cạnh Tễ Nguyệt sư huynh. Tễ Nguyệt sư huynh thấy chúng ta tới gần, lạnh mặt xoay người tránh ra, kéo Mạn Mạn sư tỷ đang vừa cất bước vừa ngoái lại ra khỏi từ đường.
Đế hậu nhìn bóng dáng hận không thể viết hai chữ “ngỗ nghịch” sau đầu của Tễ Nguyệt sư huynh, bỗng cười mỉm rồi quay qua trò chuyện với chúng tiên.
Cảnh Húc sư huynh lặng lẽ hỏi ta: “Còn đứng được không?”
Ta gật gật đầu, trái tim bỗng vô cớ nhảy dựng lên.
Một cơn căng thẳng khó lòng miêu tả nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huynh-cho-muoi-muon-noi-dan-nhe/2449127/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.