Sau khi hôn Vệ Cung Huyền, Nguyễn Mộng lập tức hối hận. Cô chỉ muốn dờisự chú ý của anh thôi mà, hoàn toàn không có ý khơi gợi lửa dục của anhđâu nha.
Xem bộ dáng của cô, coi như là cố ý đi, nhưng cũng làvì bị trêu chọc mới trả đũa lại. Nhưng không ngờ Vệ Cung Huyền cũng bịsự “trả đũa” của cô làm cho dục hoả công tâm, bứt rứt không yên.
Trong khi đầu lưỡi bị Vệ Cung Huyền mút chặt lấy, Nguyễn Mộng thầm nghĩ,người đàn ông này bề ngoài tuấn nhã thanh cao, thế mà trên giường lạicuồng dã vô độ. Kiếp trước cô có mắt không tròng nên mới không nhìn ra,kiếp này thì rõ ràng rồi, người đàn ông này đúng là sắc lang mà.
Anh không phải ở trong doanh trại, thiếu thốn dục tình đến mức nhìn heo mẹcòn hơn Điêu Thuyền, hơn nữa, xung quanh anh đều là mỹ nữ, sao anh nhìnai cũng không vừa mắt vậy? Không lẽ anh từng gặp biển xanh khó muốn làmsông nhỏ, không vờn qua núi không phải mây hay sao?
Mặc dù Nguyễn Mộng bụng dạ rối bời như thế nhưng rốt cục cũng bị Vệ Cung Huyền hôn đến mê man.
Nhớ lại kiếp trước cô dù có làm chút chút chuyện hoang đường, nhưng tất cảnhững người đó chẳng qua đều là thế thân cho Vệ Cung Huyền, cô đối vớihọ không có tình cảm, cho nên tình yêu trong cô hoàn toàn là một thứ độc dược ngấm ngầm hại người, hoàn toàn không phải là thuốc tốt.
Nhưng bây giờ, khi ở gần bên anh, cô lại cảm thấy hình như thứ độc dược này đã ngấm vào tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huyen-dieu-cua-dinh-menh/2402722/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.