Nhà họ Nguyễn là một căn nhà ba tầng ở khu Tiểu Dương, gần Đại họcThành, rất dễ cho ba mẹ cô đi làm, trong sân còn có trồng một chút hoacỏ rất trang nhã.
Vệ Cung Huyền lần đầu tiên thấy, anh chưa từng ở qua phòng ốc như vậy, cũng cảm thấy mới mẻ.
Vừa đến nhà cha mẹ liền bắt đầu vào bếp, đẩy Nguyễn Mộng để cho cô vàophòng rửa mặt thay quần áo, Vệ Cung Huyền dĩ nhiên cũng theo đi lên,thái độ của mẹ Nguyễn đối với anh khá lịch sự, nhưng sắc mặt của baNguyễn thì lại không được tốt lắm.
Nghe được Nguyễn Mộng gọi VệCung Huyền cùng đi vào phòng thiếu chút nữa cầm lấy cái xẻng giơ chân,bị Nguyễn Mộng ngăn lại, ánh mắt trách hờn của con làm một ông lão đãgần năm mươi tuổi nhưng tâm tình vẫn cực kỳ oán niệm.
Đây là lần đầu tiên Vệ Cung Huyền bước vào phòng riêng của Nguyễn Mộng.
Gian phòng của cô rất thanh tịnh, chăn còn có mùi nắng, có thể thấy sau khinghe cô sẽ về, mẹ cô đã dọn dẹp phòng ốc phơi chăn màn
Trongphòng bất kể là đồ trang sức hay từng vật dụng nhỏ đều là vô cùng chỉnhtề vô cùng có mạch lạc, dù cô không có ở đây, gian phòng được bảo tồnhết sức hoàn hảo.
Kéo màn cửa sổ ra, ánh mặt trời lập tức chiếuvào, ấm áp, Nguyễn Mộng đem chăn vén lên, ngồi lên, cô thích nhất giường to hai người, có thể ở phía trên lăn qua lăn lại, rất sung sướng.
Vệ Cung Huyền nhìn cô ấy đúng la con mèo lười khiến anh rất muốn ăn, lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huyen-dieu-cua-dinh-menh/2402691/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.