Nào biết có người lại chắn trước mặt.
Vệ Cung Huyền theo bảnnăng đem Nguyễn Mộng bảo hộ ở trong ngực, đôi mắt khẽ híp, từ trên caonhìn xuống, nhìn người phụ nữ trước mặt, gương mặt tuấn mỹ cùng khí thếmạnh mẽ làm người phụ nữ kia không tự chủ được lui về phía sau mấy bước, một hồi lâu, mới sợ hãi chỉ chỉ mới chiếc váy anh vừa anh để xuống,thanh âm cũng không phải bá đạo như trước nữa, mà là yếu ớt nhỏ nhẹ:
“Cái đó… Tiên sinh, tôi thật sự rất thích cái váy đó, xin hỏi anh có thể đểlại cho tôi không? Tôi thấy anh đã mua nhiều món tốt hơn, tôi đi dạo lâu như vậy, coi trọng cũng chỉ có một cái …. có thể không?”
Đôi lông mi giả gắn trên đôi mắt xinh đẹp quyến rũ không ngừng chớp chớp.
Nguyễn Mộng cảm giác người phụ nữ này có mấy phần quen mặt, còn định nghĩ xemlà đã gặp ở đâu, nhưng cũng không muốn nghĩ nhiều, chỉ vì… cô rất khôngthích ông xã mình bị người khác mơ ước, lập tức liền kéo kéo tay của VệCung Huyền:
“Chúng ta đi.”
Cô muốn, Vệ Cung Huyền dĩnhiên sẽ không phản đối, huống chi đối với anh, trừ Nguyễn Mộng ra,những người phụ nữ khác thì không có hứng thú, dĩ nhiên cũng sẽ không để ý tới, lập tức dắt Nguyễn Mộng đi về hướng thang máy.
Người phụ nữ kia đứng tại chỗ, đầu tiên là sửng sốt một chút, vừa định đuổi theo, cửa thang máy đã vừa vặn đóng.
Vì vậy sau khi thông suốt, cuối cùng Nguyễn Mộng thật sự là hết ý kiến, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huyen-dieu-cua-dinh-menh/2402689/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.