Sau một phen tận hứng, Vệ Cung Huyền ôm Nguyễn Mộng lật người lại, phíadưới vẫn còn cứng rắn, Nguyễn Mộng sợ anh vẫn còn muốn nữa, vội vàng giả bộ đau bụng, đòi đi toilet.
Vệ Cung Huyền không có cách nàokhác, cô gái nhỏ trong lòng nháo không ngừng, vội vàng dừng lại thảngười, chờ Nguyễn Mộng từ trong toilet ôm bụng đi ra, anh một phát lạikéo người vào lòng, hỏi:
“Còn đau không?”
“Đau, đặc biệt đau, đau chết mất.”
Để gia tăng thêm mức độ tin cậy của mình, Nguyễn Mộng cố rơi vài giọt nước mắt, thành công đổi lấy được sự tin tưởng của Vệ Cung Huyền.
Trên bàn sách còn ném mấy cái áo mưa chưa kịp dùng. Lần này đối với Vệ Cung Huyền là vô cùng đáng tiếc.
Ôm bà xã trở về phòng ngủ, Vệ Tiểu Bảo đã sớm ngủ ngáy o o, tay chân dangrộng, cả người hiện lên hình chữ đại – hình người nằm dang tay chân.
Nguyễn Mộng nhìn bộ dáng nhỏ đáng yêu, nhịn không được nhẹ nhàng nựng nựngkhuôn mặt nhỏ nhắn béo mập càng xem càng thấy trắng noãn này.
Trong giấc mộng Vệ Tiểu Bảo tựa hồ nhận ra có người đang bấm mặt mình, rầm rì hai tiếng lật người, thân thể nhỏ bé tròn vo mập mạp giống như con sâumập, không thể nói hết sự đáng yêu đó.
Nguyễn Mộng cũng mệt mỏi, cô cùng Vệ Cung Huyền ở trong thư phòng tiêu tốn gần hai giờ, trừ chânmềm nhũn, xương sống thắt lưng đều đau nhức, toàn thân cao thấp khôngnơi nào không giống như bi tháo ra gắn lại.
Rúc vào trong ngựcVệ Cung Huyền, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huyen-dieu-cua-dinh-menh/2402652/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.