Ôn Dư Thừa duỗi lưng một cái.
“Anh đã phải canh ở đó rất lâu, đâu giống như ba người nhà em đã sớm về nhà đi ngủ, ăn của em ít đồ đã sao, thật là hẹp hòi.”
“Ai cần anh quay cái này chứ?”
Nguyễn Mộng giờ mới nhận ra, mình đã đánh giá thấp trình độ vô sỉ của anh.
“Vật này… vật này… Anh thật quá thất đức!”
“Ê, anh giúp em còn bảo anh thất đức?”
Lông mày nhọn của Ôn Dư Thừa lập tức dựng thẳng, hận không thể nắm lấy viên bánh bao, hung hăng lấy ra nhân bánh.
“Anh thất đức thế nào, em nói, em nói xem!”
Nguyễn Mộng vội vàng xoa nhẹ cánh tay bị anh cầm, nếu để cho đại thần thấy, cô
chịu không nổi.
“Dạ dạ dạ anh không phải thất đức, là tiểu nhân có mắt không tròng không biết anh nhân cách tốt được chưa?”
Thấy sắc mặt Ôn Dư Thừa đã tốt hơn một chút, cô liền tỏ vẻ thương lượng nói:
“Vật kia…. Anh định làm thế nào?”
“Đó.”
Cầm điện thoại di động tung lên tung xuống, mặt lộ ra vẻ bất cần.
“Mới nghĩ định công khai cái hình khiêu dâm này.”
Thật là quá ác độc…
“Như vậy hình như không tốt lắm?”
“Sao lại không tốt, em mới không biết đó bánh bao, người phụ nữ kia, từ nhỏ anh vừa nhìn đã thấy phiền.
Cái vỏ bọc kia của cô ta có công phu cưỡng ép còn lợi hại hơn cả anh, hiệntại may mắn lắm anh mới nắm được nhược điểm, không giẫm chết cô ta chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-huyen-dieu-cua-dinh-menh/2402650/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.