Sự hối hận muộn màng
Author: Karly Dương
_____________________
(Chương này có H, ai chưa đủ 18 tuổi đừng cố đọc và có thể lướt qua. Nói vậy chứ ta đã đủ tuổi đâu, thích thì viết thôi!)
"Khốn khiếp, lão già mau dừng tay!" Cố Thần đạp cửa hung hăng bước vào khiến Chu Hiểu Lam cùng Thành Thiến ngoái đầu nhìn lại.
"Cố...Tổng?" Thành Thiến lắp bắp. Cố Thần hùng hổ đi đến đấm cho lão ta một phát bay khỏi giường, vậy phải biết lực đạo mạnh cỡ nào.
Lão quỵ một chân xuống rồi ho khụ ra máu. Cố Thần ra lệnh cho vệ sĩ đồng thời cởi váo vest khoác lên người rồi bế Chu Hiểu Lam theo kiểu công chúa "Giam ông ở Huyết Dạ, mấy người muốn hành hạ thế nào thì tùy nhưng đừng để lão chết là được!"
"Dạ" Vệ sĩ đáp lại lời hắn rồi lôi lão ta đi
Thành Thiến khuôn mặt trắng bệch hoảng sợ đến toát mồ hôi, ông ta không ngừng kêu gào tha mạng nhưng hắn chỉ cười khinh bế Chu Hiểu Lam ra xe.
"Ừm...nóng...thần, em khó chịu" Chu Hiểu Lam nằm trên ghế sau lăn qua lăn lại, tiện tai kéo áo xuống để giảm nhiệt độ cơ thể.
"Tình Y, chịu đựng một chút, anh đưa em đến bệnh viện" Cố Thần lo lắng, theo hắn đoán chắc chắn bảo bối đã trúng xuân dược.
Chu Hiểu Lam khó chịu đến cực hạn, cô thật muốn lấp đầy bời thứ gì đó. Cô đã bị xuân dược làm cho không giữ được ý thức, chườm người dậy ôm cổ Cố Thần từ đằng sau miệng không ngừng nỉ non "Thần...thật sự rất khó chịu...em muốn!"
Bàn tay bé nhỏ mò mẫm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-hoi-han-muon-mang/208367/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.