Sự hôi hận muộn màng
Author: Karly Dương
_____________________
Đồng hồ điểm đúng bảy giờ thì Chu Hiểu Lam mở mắt, ánh sáng tinh nghịch chui qua cửa sổ len lỏi soi vào khuôn mặt phong tình vạn chủng của Cố Thần.
"Đẹp thật đó! Còn hơn cả nữ nhân!" Đây là suy nghĩ riêng của Chu Hiểu Lam. Cô bỗng giật mình nhìn lại cảnh tượng này. Cô là đang nằm trong lòng Cố Thần sao?
Chu Hiểu Lam cố đẩy thân hình to lớn của hắn ra thì hắn liền thức giấc, câu đầu tiên cũng là câu chào hỏi "Tình Y sáng hảo".
"Ưm...Thần...sáng hảo. Tư thế này...hơi kì cục" Chu Hiểu Lam giọng nói lắp bắp vì khuôn mặt đã đỏ ửng từ khi nào.
"Ừm...nếu mệt ngủ thêm một lát đi" Cố Thần nói rồi rúc đầu vào ngực cô, tay còn ôm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh.
Này chứ, hắn là không hiểu ý cô sao?
"Thần, nam nữ thụ thụ bất tương thân"
"Ừm"
"Thả em ra đi"
"Ừm" Uy, nói vậy mà hắn vẫn ôm lấy cô sao? Đúng là dễ trọc người ta giận mà.
"Anh đúng là đại vô sỉ!"
"Hử, đại vô sỉ? Tình Y em nhớ rõ lại hôm qua đi! Chính em là người quấn lấy anh rồi còn chui vào lòng anh nữa mà, hại anh ôm em đến toàn thân đau nhức, giờ em nên phải bồi thường nha!" Cố Thần với vẻ mặt ủy khuất, nhanh chóng phản bác lại cô khiến cô cảm thấy tội lỗi.
" Có sao? Chẳng lẽ trong lúc ngủ mình lại nổi lên thú tính?" Chu Hiểu Lam vẫn còn nghi hoặc lời nói Cố Thần.
"Em xem, dấu vết này do ai gây ra?" Nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-hoi-han-muon-mang/208366/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.