“…” Quý Lương và đám người Lưu Võ đều bị dáng vẻ không biết xấu hổ nóng lòng đòi tiền của Đàm viên ngoại hù dọa, Quý Lương còn cho rằng ngoài Chúc Ti Nam không ai dám giở công phu sư tử ngoạm nữa cơ.
“Đại nhân, oan uổng a!” Dương chủ xị lên giọng oán than, nước mắt nước mũi tèm nhem, ”Đây rõ ràng là Đàm viên ngoại ỷ thế hiếp người, bao năm nay chúng tôi diễn hí khúc kiếm sống, còn bị bắt chẹt nhiều bạc như vậy, Linh Lung đã không còn nữa, ai đền người cho chúng tôi đây!”
Quý Lương nhíu mày, vốn biết đào kép hát tốt nhưng chưa nghe qua lão bản gánh hát cũng có diễn xuất bậc này. Quý Lương không muốn tiếp tục nghe ai kia than khóc, trực tiếp hướng về Lưu Võ nói: “Tiếp tục ra khảo, không bỏ sót bất kỳ ai. Ta tới xem nha đầu kia một chút.”
Trương Tam nghiêng người dẫn Quý Lương đến chỗ bậc thang, lại chuyển hai cái ghế đến đây.
Sau khi Quý Lương ngồi xuống lại nhìn đến tiểu nha đầu đang run rẩy trên ghế, một thân áo lam nổi bật khuôn mặt tái nhợt của nó. Nó ngồi mím môi không nói một lời, hai chân bất an đặt dưới ghế, hai tay không ngừng vặn xoắn khăn tay, dường như bị sợ hãi.
“Tiểu Thu đừng sợ, đại nhân có ít lời muốn hỏi ngươi.” Trương Tam đè thấp thanh âm trấn an, không ngờ một người cao lớn thô kệch như Trương Tam lại đang hạ thấp thanh tuyến ôn nhu an ủi một tiểu nha đầu.
Tiểu Thu có chút hồn víu lên mây, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gia-lai-co-dieu-dan-cau-kien/1192487/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.