Năm mới đến anh em chúng tôi tề tựu bên nhau.
Nhà họ Nhạc hằng năm đều tổ chức tiệc, họ hàng thân thích lần lượt đến thăm. Trước đây tôi sẽ chọn cách tránh đi, bởi dù sao bản thân cũng là người ngoài mà năm nay em trai ép bằng được tôi mặt bộ đồ do nó chọn, nói rằng nó cần phải thử xem mắt nhìn của mình có chuẩn không.
"Đâu phải anh không có đồ, sao phải mặc mới?"
Thằng nhóc sờ tôi rồi nói: "Của em chọn làm sao giống được, mặc vào nhanh đi!"
Được rồi, vào dịp này cũng không thể ăn mặc quá bình thường làm mất mặt nó được. Tôi không chỉ nhận đồ mà còn tranh thủ thời gian ra ngoài để làm kiểu tóc mới, khi xuất hiện trước mặt thằng nhóc lần nữa, ánh mắt nó nhìn tôi không dời đi đâu được.
“Đẹp trai đúng không?” Thói quen làm màu của tôi vẫn mãi không bỏ, còn làm bộ làm tịch vuốt tóc một cái.
Thằng nhóc với vẻ sùng bái mà liên tục gật đầu, rồi nó giống như chú bạch tuộc con nhảy lên ôm cổ tôi, nói: "Không, không được, anh vẫn nên mặc lại đồ mình đi. Tóc có chỗ rối, để em gỡ cho."
"Gì?" Trong tôi tràn ngập sự khó tin.
Nó chợt quay mặt, "vô tình" sao đó mà làm quần áo tôi bị ướt một mảng lớn, tôi nhìn vết nước loang ra mà không còn từ gì để nói, cảm thấy mình đúng là tự đề cao bản thân, không thể hiểu nỗi suy nghĩ của mấy đứa nhóc trong tuổi dậy thì.
Kết quả là tôi không mặc bộ đồ mới ấy ở tiệc năm mới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-gan-ket-cua-tinh-than/1020944/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.