Chẳng mấy chốc đã thi cuối kỳ, các bạn học tập trung hơn rất nhiều trong giờ học, không ai dám thả lỏng như ngày thường. Lục Doãn Chương là một trong số đó. Tần suất trêu chọc Ngung Tịch giảm, tần suất hỏi bài tăng. Nhưng càng đến những ngày cuối, Lục Doãn Chương hầu như không nhờ hắn giảng bài, hạn chế trò chuyện với hắn ở mức thấp nhất.
Ngung Tịch đương nhiên biết Lục Doãn Chương muốn tốt cho hắn, sợ bản thân làm phiền đến hắn, cản trở hắn học tập. Ý thức được điều ấy, nhưng trong lòng Ngung Tịch vẫn cảm thấy bức bối.
Hắn muốn Lục Doãn Chương chỉ để ý đến mình, chỉ nói chuyện với mình, không muốn cậu mỉm cười với người khác, càng không muốn cậu bỏ qua hắn mà nhờ vả người khác.
Thà rằng cứ làm phiền hắn đi. Hắn rõ ràng là người giỏi nhất, là bạn thân nhất của cậu, kiên nhẫn với cậu từng chút... Hãy chọn hắn đi... Ngung Tịch thầm nói trong lòng.
Nỗ lực của hắn là vì Lục Doãn Chương muốn hắn nỗ lực, và vì hắn muốn xứng đáng với cậu, muốn giành được sự chú ý và ngưỡng mộ của cậu. Tất cả ánh mắt, tất cả những gì tốt đẹp của Lục Doãn Chương hắn đều muốn có được, không muốn chia sẻ nó với người khác.
Nhưng Lục Doãn Chương không phải là một món đồ chơi, cậu là người đặc biệt.
Lục Doãn Chương không thể lúc nào cũng kè kè bên hắn, cậu còn có những người bạn khác.
Từ ngoài đi vào lớp, Lục Doãn Chương đã thấy luồng khí u uất bao quanh bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-ep-buoc-hen-mon/2698033/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.