Edit: Diệp.
Từ một phút cô bắt đầu nói yêu anh đó, German đã rõ ràng biết được, anh yêu cô, anh cũng là yêu cô…....
Chỉ là, một phần yêu này quá mức thâm trầm, giống như giấu ở phía sau lớp sương mù dày đặc của dãy núi Thanh Phong, nhưng thực ra là thẳng hướng tận trời cao, nhưng không biết làm sao, lại bị chỗ sâu ở trong nội tâm lắm chuyện dung tục của anh bao trùm, thẳng đến khi cô dứt khoát biểu lộ cõi lòng, anh mới chính thức hiểu được, thứ vẫn luôn quấn quanh ở trong lòng anh, thật ra là yêu.
Thân thể của cô rơi xuống phía dưới, quả thực giống như là đang rơi xuống ở trong lòng anh, nếu là cô xảy ra bất cứ chuyện gì, trái tim của anh, chỉ sợ cũng phải hoàn toàn vỡ nát......
Là tầng hai, thật ra cũng không cao lắm, ít nhất đối với German là quân nhân từng chịu huấn luyện mà nói, loại độ cao này hoàn toàn cùng cấp với trò trẻ con, thế nhưng là anh theo đuôi cô nhảy xuống thời cơ hơi trễ, không có cách nào ôm lấy cô, may mắn, vừa lúc ở khoảnh khắc Lạc Khuynh Thành nhảy xuống đó, Hobart xuất hiện.
Hai chân vững vàng đứng ở trên mặt đất, Hobart cũng không kịp nghĩ tới cái gì, đã trực tiếp đưa tay ra hướng về phía Lạc Khuynh Thành, vững vàng mà đón được cô…….
Nhưng mà, dù tầng hai không cao, nhưng quyết đoán rơi xuống như vậy, lực chấn động cuối cùng vẫn còn rất mạnh, dù là Hobart có sức lực, dù là hai chân anh ta có lực đi nữa, cuối cùng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787480/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.