Edit: Diệp.
Tôi yêu anh.
Mấy chữ nhẹ nhàng nhàn nhạt, giống như là mây khói, từ cánh môi của Lạc Khuynh Thành chậm rãi bay ra, hướng về phía đầu quả tim của German áp tới…...
Hô hấp, trong nháy mắt ngừng đập!!
Mừng như điên, giống như là thời điểm nước biển thủy triều, từ chính giữa trái tim của German tuôn ra khắp nơi, trong con ngươi chim ưng hiện lên tia sáng giống như ráng chiều chói lọi phía chân trời, đều chiếu vào trên người Lạc Khuynh Thành…...
Cô yêu anh!!
Thượng đế, vậy mà cô yêu anh!?
Cho tới bây giờ German cũng không biết, thì ra, mấy chữ đơn giản như vậy, từ trong miệng của cô bật ra, lại sẽ rung động đến thế, khiến cho ngay cả trái tim của anh cũng đang run rẩy; thì ra, đúng là anh vẫn luôn đang khát cầu…... Tình yêu của cô!?
Ánh mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Thành, ánh sáng trong ánh mắt của German, nóng bỏng đến mức giống như ngọn lửa đang thiêu đốt, thế nhưng là vì sao, anh lại cảm thấy cô rét lạnh giống như băng tuyết? Rõ ràng đúng là lời nói ấm áp như thế, vì sao giọng điệu của cô, lại lạnh đến mức đông kết thành băng?
Không hiểu, đáy lòng là một trận hoang vắng, chân dài bước lên phía trước, nhanh chân tới gần về phía Lạc Khuynh Thành, German rất muốn ôm lấy cô ngay lập tức, hung hăng hôn môi cô, đem tình cảm của mình truyền lại cho cô, nhưng mà, khi anh đang tới gần đồng thời, cô lại đang tiếp tục lui về sau, giống như là đang bước ra khỏi thế giới của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787479/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.