Thời gian chậm rãi trôi, dưới góc phố trải một vệt nắng mỏng chào đón một mùa đâm chồi nảy lộc, hình ảnh cao lớn với bóng lưng thẳng tắp giữ chặt người con gái với vóc dáng nhỏ nhắn, làn da trắng nõn phản chiếu dưới tia sáng khiến cô như một vị nữ thần, mà anh, lại được cho là Đế Vương của bóng đêm, lẽ ra, hai con người ấy không nên đứng trên cùng một thế giới, càng không thể tồn tại đồng thời cũng một lúc. Chính sự tương phản sâu sắc này lại là điểm mấu chốt để kích thích một loại cảm xúc mà con người luôn tìm mọi cách chinh phục nó.
Tò mò... tò mò tìm kiếm sự mới mẻ, tò mò tìm kiếm thú vui giải khuây, anh gặp được cô cũng chính vì sự tò mò, cô luôn có những khả năng dễ dàng kích thích bản năng của người đàn ông tham lam chinh phục mọi thứ mà ngay chính cô không biết, vì sự đơn thuần và ngây thơ ấy, vì sự thông minh đôi khi lại ngốc nghếch đáng yêu khiến anh không biết bao lần phải vứt bỏ nguyên tắc làm việc của mình.
Môi mỏng nhẹ lướt qua khóe miệng cô, anh chậm rãi thì thào một câu, ánh mắt sắc lạnh lại ẩn hiện một tia nhu tình hiếm có.
"Hứa với tôi, về sau không được chạy trốn nữa, được không?"
Lời của anh, không giống trường hợp là người đàn ông đang cầu xin người con gái mình yêu đừng rời bỏ mình mà là đang cho cô sự lựa chọn, sự lựa chọn để ký gửi lòng tin của mình đến đối phương. Vừa nghe xong, Lạc Khuynh Thành có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787451/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.