Chóp mũi cao thẳng khẽ chạm lên vầng trán cao ráo của Lạc Khuynh Thành, con ngươi German sáng ngời khóa chặt cô trong tầm mắt...
Lúc này Lạc Khuynh Thành có muốn chạy trốn cũng vô dụng, cái ôm mãnh liệt của anh, hơi thở nam tính đầy tính chiếm hữu vờn quanh người cô, vốn định né tránh anh một chút hòng thoát khỏi vòng vây chặt chẽ đến ngạt thở đó, nhưng lại bị anh cưỡng chế ôm trở lại, tay anh vươn ra nâng cằm cô lên, ép cô phải nhìn thẳng vào đôi mắt sắc bén của anh, khoảng cách tiếp xúc quá gần, mùi hương trên người anh vô tình biến thành mị dược quyến rũ lý trí cô trầm mê.
"Có."
Rất thành thật thừa nhận, đầu óc cô cũng trở nên trống rỗng, đúng là cô có chuyện muốn nói với anh, hơn nữa còn là rất rất nhiều, cô không biết phải bắt đầu từ đâu...
"Nói đi."
Anh bày ra thái độ ta đây đang chăm chú lắng nghe, đứng thẳng người ung dung đối mặt với cô, khuôn mặt anh dù bình thản đạm mạc không ai nhìn thấu nhưng tình trạng trái tim anh hiện tại đang rất khẩn trương, anh đưa nhìn chằm chằm nhìn cô, đến cả chớp mắt anh cũng không dám, chỉ sợ mình sẽ bỏ lỡ mất bất kỳ biểu tình nào đó trên gương mặt cô.
Chết tiệt!
Không phải chỉ là đang kiểm chứng xem cô ấy có mang thai hay không thôi sao? Mình khẩn trương làm cái gì? German anh, đã bao giờ vì một người phụ nữ mà phải luống cuống như bây giờ chưa?
"Em.. em..."
Bờ môi khẽ mấp máy, Lạc Khuynh Thành em em ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787449/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.