Cũng đúng, đều sưng tấy thành ra như vậy, không đau sao được!?
Hobart chết tiệt, mày chờ đó cho tao, chờ một ngày tao sẽ dạy dỗ chết mày!
"Kiên nhẫn một chút, để tôi xem có ảnh hưởng đến xương cốt không?"
Nhíu chặt mi, German nhàn nhạt mở miệng khuyên giải, cúi đầu cầm lấy mắt cá chân của Lạc Khuynh Thành, lại ấn xung quanh vết bầm vài lần nữa, trong đầu không ngừng tưởng tượng ra biết bao cảnh đâm chém Hobart thành chục ngàn mảnh!
"A..."
Cúi đầu rít một hơi đau đớn, mi nhỏ nhăn lại, Lạc Khuynh Thành cảm thấy chính mình hô hấp đều phải bị đau đớn xâm chiếm đi, hơn nữa từng động tác di chuyển tay của German khiến cô đau đến nước mắt dàn dụa, nhưng đột nhiên chợt nhận ra, việc khóc lóc ỉ ôi trước mặt anh, thật sự rất ngượng ngùng, nên cố gắng cắn răng chịu đựng.
Nhưng, rất đau, thật sự rất đau...
Lúc bị Hobart giẫm lên, cô đã đau đến mức tê liệt toàn thân, tuy nhiên, ở thời điểm đó, cô cũng không quá mức đau đớn, khổ sở, càng không biết uất ức hay ủy khuất ngoại trừ cảm giác phẫn hận dâng lên từ đáy lòng, vậy mà bây giờ, không biết rốt cuộc vì sao, khi nhận được sự chăm sóc, quan tâm đặc biệt từ phía German, tận sâu trong trái tim cô, còn có một loại cảm xúc kỳ diệu đang không ngừng phun trào...
Đau đớn thì có, nhưng khi anh chạm vào thì lại càng đau đớn nhiều hơn, phần nhiều là uất ức, tủi thân, cô rất muốn òa khóc, hơn nữa, còn muốn ôm anh, nằm trong lòng anh, được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-doc-chiem-cua-ac-ma-vo-tinh/1787414/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.