Chương trước
Chương sau
"German, anh nhìn nè, nhìn nè, đây là hình con thỏ làm bằng bột đường a, tay nghề thật khéo a, nhìn giống thật ấy, anh xem hai cái tai thỏ này, trông thật đáng yêu."
Lạc Khuynh Thành vui vẻ dạo chợ xuân ở Trung Quốc dưới thế kỷ mười chín, thấy món đồ nặn vô cùng dễ thương, cô tung tăng cầm nó chạy đến trước mặt German, giống như một bé gái lần đầu tiên thấy được của lạ, cười duyên khoe khoang với German, ý cười kiều diễm như hoa thẹn, thanh tú hơn nữa lại có nét thông minh đáng yêu.
German hơi nhướng mày nhìn chằm chằm vào gương mặt rạng rỡ của Lạc Khuynh Thành, sau đó, đáy mắt chợt lóe lên, anh giống như một tên lưu manh xấu xa cười, lập tức cúi đầu, cắn cái tai thỏ mà bà xã mình vừa mới bảo là vô cùng đáng yêu kia.
"A, anh làm gì vậy? Sao lại đi cắn nó?!"
Que kẹo nặn hình thỏ bỗng dưng bị khuyết đi, Lạc Khuynh Thành buồn bực, tức giận đến mức giơ chân giơ tay đòi anh trả lại cho cô con thỏ nguyên vẹn, còn German thì thờ ơ, làm như không quan tâm đến thái độ bực dọc của cô.
Lạc Khuynh Thành hậm hực, thứ cô muốn chia sẻ với anh, không phải là cho anh ăn, mà là cho anh nhìn ngắm con thỏ đáng yêu a! Hơn nữa, chẳng phải anh không thích ăn đồ ngọt sao, thậm chí ép anh phải bỏ nửa cái mạng cũng không bao giờ động đến nó, sao hôm nay lại chủ động vậy a ? !
"Muốn cắn nữa không? Muốn cắn không?! Tức chết đi được!"
Lải nhải oán giận, Lạc Khuynh Thành thở phì phò liếc mắt nhìn German, bởi vì cuối năm rồi nên thời tiết có hơi lạnh, Lạc Khuynh Thành mặt rất nhiều áo ấm, nào là đội mũ len, nào là khăn quàng cổ, cả gương mặt của cô đều bị thứ vải len ôm chặt lấy, chỉ thấy được một đôi mắt đẹp cũng với chiếc mũi nhỏ cao đáng yêu lộ ra, bây giờ đôi mắt ấy đang trợn lớn thế kia, vừa dễ thường vừa hiếu động vô cùng
Nhìn thấy bộ dáng phồng mang trợn mắt đáng yêu của cô, cả tâm can German như bị móng vuốt của con mèo nhỏ cào xé, bắt đầu mềm ngứa, anh vốn định chọc cô một chút, ai ngờ giờ nhịn không được, nhẫn nại cũng không xong, chẳng ngại ngùng đám người Trung Quốc bảo thủ đang đi lại nườm nượp trên đường cái, một phen ôm cô vào lòng.
Muốn yêu thương cô, người đàn ông dùng hành động trao cho người con gái cái ôm đầy ấm áp, Lạc Khuynh Thành cũng không vui vẻ là bao, mắt chỉ hơi thoáng qua tia ngỡ ngàng, sau đó miệng thủ thỉ than thở : "Anh thật quá đáng, em thấy nó đáng yêu, tính mua về cầm chơi... A..."
Lạc Khuynh Thành không ngờ anh lại hôn cô giữa chợ Tết đông người thế này, lại còn dưới trời mưa tuyết, người đi mua đồ Tết rất nhiều, mà German lại là kiểu người phương Tây thuần túy, có lối sống tự do phóng khoáng, chẳng giống với đất nước cô nên có rất nhiều người quay đầu nhìn hai người bọn họ với ánh mắt trợn tròn như đang nhìn quái vật?
Người đàn ông sở hữu thân hình cao lớn nổi bật giữa đám đông, cùng với người con gái kiều mỵ, nhỏ nhắn nằm trong lòng người đàn ông, bị người đàn ông chủ động hôn môi khiến cho đám thị phi xung quanh bèn đứng lại vây xem, thế nhưng German lại không thèm để ý, anh cứ bất chấp đi theo tiếng gọi của bản năng, hôn cô đến khi gương mặt cô thẹn đỏ lên, cô nhẹ nhàng đánh vào ngực anh, rất muốn nói gì đó cản hành động tùy tiện của anh ngay lúc này, ví như "chỗ này là Trung Quốc a, đừng có cởi mở quá như vậy", nhưng không biết làm sao, ông xã nhà mình lại cứ thích ngược đãi lý trí cô, nên đành mặc anh chà đạp, nhiệt tình hôn môi cô, đúng là cô có chút không chịu đựng nổi, hai chân bắt đầu mềm nhũn ra.
"Chậc, chậc!"
Miller bất đắc dĩ lắc đầu, đến nhìn cũng lười, xoay người tiếp tục ngắm mấy món kẹo nặn bày bán trên sạp, yêu cầu ông bán hàng giúp hắn nặn mấy hình thù dễ thương, trong lòng không ngừng tính toán, ví như —— dùng mấy món đồ chơi bằng đường đó dụ dỗ cục cưng vui vẻ, dụ cục cưng phải gọi hắn tiếng "papa" nhiều lần vào cho thỏa lòng mong mỏi!
Đám Hobart bọn hắn cũng nhìn riết chai mặt, xoay người sang chỗ khác dùng con ngươi như kiếm sắc nhọn càn quét chợ Tết, xem có cái gì đó lạ lạ mua về chơi, còn có thể lừa dụ cục cưng, tuy cục cưng khiến bọn hắn "mệt tâm" không dưới hai ba lần, nhưng phải công nhận, cục cưng được bọn hắn yêu quý như vàng trên trời, có sủng bao nhiêu cũng không đủ.
Quyến luyến tha cho đôi môi đỏ mỏng của Lạc Khuynh Thành, German rất không cam lòng áp trán mình lên trán cô, anh vô tư dùng như lời lẽ thân thiết, môi lại mổ xuống môi cô, ái muội nói nhỏ: "Rất ngọt."
"Quả nhiên là đặc sản quốc gia của bà xã, đến cả kẹo đường cũng ngọt hết sức, giống như bảo bối của anh vậy."
Là vì kẹo đường ngọt thật sao? Làm gì đến nỗi phải khiến một người đàn ông mở miệng ra là chết chóc, lãnh tình, đến cả bình luận một câu cũng lười, đột nhiên giờ phút này miệng lại ngọt , giống như mới phết mật ong lên vậy? !
Khuôn mặt bỗng chốc bạo hồng, ánh mắt Lạc Khuynh Thành bị gương mặt điển trai của anh mà hơi rung động, đáy lòng rõ ràng đã bị một câu chí mạng của anh mà ngọt đến ngấy, thế nhưng cô vẫn giả vờ giận anh, "Phi" một tiếng.
"Anh là đồ xấu xa!"
Anh lại đùa giỡn cô trên đường!
Nhưng làm sao bây giờ, cô rất thích, trái tim đều vì những lời nói của anh mà ngọt ngào thêm.
Đương nhiên bắt gặp được ánh mắt cảm động của Lạc Khuynh Thành, ý cười trong khóe mắt anh thêm mở rộng, German đứng đắn đáp trả một câu: "Em thích là được."
Đúng vậy, có xấu xa hơn nữa cũng không sao, chỉ cần bà xã đại nhân của mình thích là được.
"Con mẹ nó! Lệ Thiếu Đình, có thau không? Tao muốn ói! Thau a! Có thùng cũng nôn không hết a!"
Gà da nổi lên, Hobart rùng mình khoa trương tru lên khiến cả đám không nhịn được bật cười, bầu không khí hòa thuận vui vẻ , giống hệt cái không khí Tết đang ngập tràn khắp muôn nơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.