Triệu Huyền Vi thấy bà định đứng dậy rời đi, cô liền vội vàng nắm tay bà lại chỉ về phía cửa, ý muốn nói, "Anh ấy còn bên ngoài... Phải làm sao?"
Mẹ Giản nhìn ra trời mưa tầm tã ngoài kia, bà nhẹ giọng nói:
"Không sao đâu... Có lẽ nó đến nhà của Nhất Thành một đêm thôi... Con đừng lo."
Triệu Huyền Vi cảm thấy bà nói cũng không sai, nên ngoan ngoãn nghe lời bà lên phòng ngủ.
Tiếng mưa rơi bên ngoài vẫn không dứt, từng đợt từng đợt sấm nổ ầm ầm trên bầu trời, Triệu Huyền Vi cồn cào trong lòng không ngủ được, cô liền lấy điện thoại ra nhắn tin cho Trác Nhất Thành, lúc chiều khi anh ngồi nghĩ giải lao bên cạnh cô đã ghi số điện thoại của mình cho cô, lúc ấy Triệu Huyền Vi còn cảm thấy không cần thiết giờ thì cô biết thế nào là tự vả mặt mình rồi.
"Chào anh Nhất Thành..."
"Xin lỗi đã làm phiền anh, em là Huyền Vi."
"Anh em có đến nhà anh không ạ?"
Cô nhắn liền ba tin cho Trác Nhất Thành, chỉ trong một lúc anh ấy đã trả lời lại.
"Chuyện gì vậy? Nó không có ở nhà anh..." Trác Nhất Thành còn đang cú đêm chơi game thì thấy tin nhắn từ số lạ chào anh, còn đang định cho vào tin nhắn spam vì nghĩ lại là cô gái nào ở trường xin được số điện thoại gạ gẫm mình thì đã thấy tên Huyền Vi, anh vội vàng thoát ra màn hình chính, bỏ cả trận game để trả lời lại cô.
Triệu Huyền Vi thấy anh nhắn vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865780/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.