Tự Nhu là một bé gái rất ngoan ngoãn, cô bé dù đau đớn cũng không rên một tiếng nào, hôm nay cô bé lại nhìn anh trai của mình, khó khăn nói: 
"Anh hai... Em muốn ăn bánh sữa..." 
Giản Trung Khúc xoa đầu Tự Nhu nhẹ giọng từ chối: 
"Tiểu Nhu đang trị bệnh... Không được ăn lung tung." 
Giản Tự Nhu nắm lấy gấu áo của Giản Trung Khúc ánh mắt đáng thương nhìn hắn, "Em thèm lắm... Anh mua về em chỉ ngửi thôi... Em không ăn đâu." 
Nhìn em gái nhỏ của mình nằm trên giường bệnh, đáng thương cầu xin mình, hắn không có khả năng từ chối nên đành thuận theo mà đi mua bánh sữa cho cô bé. 
Đến khi hắn cầm theo túi bánh sữa quay lại phòng bệnh, bên trong phòng đã truyền ra những tiếng nói gấp gáp của bác sĩ, Giản Trung Khúc biết có điều không lành, hắn mở tung cửa phòng, cảnh tượng trước mắt làm cho hắn cả đời không thể nào quên được, thân thể nhỏ bé của Giản Tự Nhu co giật trên giường, miệng không ngừng phun ra đầy máu tươi, đôi mắt long lanh ngấn nước vì đau đớn nhìn chằm chằm hắn, thời khắc ấy Giản Trung Khúc tĩnh lặng đến ngỡ ngàng, hắn không thể lên tiếng, không thể di chuyển, đôi mắt Tiểu Nhu dần dần khép chặt lại, bác sĩ vội vã muốn đưa cô bé đến phòng cấp cứu nhưng mà không kịp nữa rồi, một trái tim thuần khiết đã ngừng đập, Giản Trung Khúc tận mắt thấy đôi tay Giản Tự Nhu vô lực buông xuống, hắn nhìn thấy em gái của mình chết trước mặt hắn... Dù 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865757/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.