Thẩm Khiết cố gắng ổn định lại cảm xúc của mình, cô nhỏ giọng hỏi Trác Nhất Thành:
"Vi Vi sao? Tên dễ thương thật đó, em ấy tên là cái gì Vi vậy anh?"
Trác Nhất Thành khẽ cười, thản nhiên nói:
"Triệu Huyền Vi... Anh nhớ như vậy..."
Keng...
Chiếc muỗng trước mặt Thẩm Khiết rơi xuống sàn tạo nên âm thanh chối tai, thời khắc Trác Nhất Thành nói ra từng chữ khiến Thẩm Khiết chết lặng, Triệu Huyền Vi, cùng một ngày sinh, trên đời không thể có nhiều chuyện trùng hợp như vậy được... Chẳng lẽ Giản Thanh Hoà lại nhận nuôi đứa con gái của người mà ông ta hại chết sao?
Không... Bây giờ cô không suy nghĩ được nhiều như vậy nữa, cô đã làm gì vậy? Em gái cô... Nếu thật sự là em gái cô, chính tay cô đã hủy hoại em ấy sao?
Thẩm Khiết nở nụ cười gượng gạo nhìn Trác Nhất Thành, sau đó lại nhắn tin cho một người khác, cô cố làm ra vẻ bình tình, nhưng lòng cô giờ đây như muốn nổ tung thành từng mảnh, đau quá... Vi Vi cầu xin em đừng xảy ra chuyện gì? Nếu không chị sẽ chết mất...
Tầm 2 phút sau thì đã có một người phục vụ bước vào phòng, cúi đầu hướng Trác Nhất Thành và nói:
"Lúc nãy cô Vi Vi bị choáng, tôi có thấy một phục vụ khác đưa cô ấy lên nghỉ ở phòng 305, anh chị có cần tôi lên gọi cửa, đưa cô ấy xuống không ạ?"
Trác Nhất Thành còn đang định nói không cần, vì anh cho là nếu cô mệt thì cứ để cô nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cuoi-cung-cua-em/2865732/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.