Lương Hạ Khuê nắm tay Dạ Quân Vương tới xe rồi giật lại tay về phía mình,lùi ra khoảng 1M. 
-Em lấy tôi chọc tức cô ta rồi bỏ đi sao? 
Dạ Quân Vương hơi chút bất mãn hỏi cô. 
-Tôi thấy ả ta chướng mắt. 
Lương Hạ Khuê xì lên một tiếng,chuẩn bị mở cửa xe bước vào. 
-Em ghen ư? 
Dạ Quân Vương giữ tay cô lại,giọng hơi có chút trêu chọc. 
-Ghen gì chứ?!Chẳng phải tôi đã giải cứu anh khỏi con "đỉa" đó à? 
Cô giật tay anh ra.Khuôn mặt ửng hồng. 
-Nhưng cách em giải cứu lạ quá đó? 
-Hah,tôi..xin lỗi 
Hạ Khuê chẳng biết đáp gì nên lấy tạm một lời xin lỗi. 
-Được thôi,tôi sẽ để cái "lỗi" này của em vào đêm tân hôn nhé. 
Lương Hạ Khuê trợn tròn mặt nhìn khuôn mặt điềm đạm của anh.Bộ tuôn ra những lời này anh ta không thấy ngại à? 
-Thôi,về đi. 
Cô vứt hết mọi đống cảm xúc lộn xộn,khuôn mặt lạnh băng lại trở về. 
Dạ Quân Vương cũng không nói gì thêm nữa,lên xe rồi lái đi. 
... 
Suốt quãng đường hai người không nói chuyện với nhau.Cô mở điện thoại lướt Facebook,anh thì chăm chú lái xe. 
Sau hơn 10 phút,anh và cô có mặt tại nhà nhưng chỉ chào mọi người rồi vào thẳng phòng. 
Khi hai người dừng chân trước cửa.. 
-Thôi anh vào phòng đi,tôi sẽ ngủ cùng cha mẹ. 
Định quay đầu rời đi mà Dạ Quân Vương giữ cánh tay nhỏ bé của cô lại 
-Cứ ngủ chung đi,tôi không làm gì em đâu. 
-Thôi,đợt trước tôi ngủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-cua-da-tong/3003964/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.