Cuộc sống của họ vẫn nhưthường lệ. Buổi sáng, điện thoại của Tiểu Vũ gọi tới Minh Minh hoàn toàn khôngnghi ngờ, vẫn cho rằng đấy là điện thoại của đồng nghiệp, do trước đây cũngthường có người của công ty gọi điện đến đánh thức cô dậy. Hơn nữa mồi ngày lúccô đi làm anh vẫn còn đang ngủ, công ty của Minh Minh chín giờ mới họpnên có thể đến muộn một chút.
Mấy ngày nay vì dự án kiamà cô thường phải ở lại công ty đến tận tám chín giờ tối. An An không hề thấymệt, ngược lại còn hy vọng sự bận rộn này sẽ khiến bản thân có thể quên đinhững chuyện khác.
Tuy nhiên, sự quan tâmcủa Tiểu Vũ không vì vậy mà gián đoạn. Cô cùng Tiểu Vân vừa ăn xong hộp com,đang tiếp tục soạn thảo các phần tiếp theo của chương trình huấn luyện thì điệnthoại của hắn gọi đến, cô khẽ cười cầm điện thoại đi ra khỏi phòng, “A lô”.
“Ăn cơm chưa?”, giọng hắnvẫn ấm áp như vậy. “Ăn rồi”, cô dùng tay vẽ lên tấm cửa kính, dưới kia dòng xecộ như mắc cửi tạo thành một chuồi ánh sáng lấp lánh, nó chẳng khác gì cuộcsống này, lúc nào cũng bận rộn, hối hả đến nghẹt thở.
“Sao mấy ngày nay đềutăng ca vậy?”, Vũ Minh phát hiện ra hai ngày nay cô đều ăn cơm rất muộn, lúcđầu còn nghĩ rằng do anh chàng kia trở về nên phải chăm sóc cho gã, hắn khôngmuốn hỏi nhiều. Nhưng sau đó cũng vì chuyện ăn uống thất thường này mà hắn khócó thể gặp được cô.
“À, tuần sau phải đi côngtác, công ty nhận được một dự án lớn”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164481/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.