Cô ngước đôi mắt vẻ tộilỗi nhìn vào gương mặt Vũ Minh, sau đó lại lúng túng nhìn vào tay hắn, đangđịnh cất lời xin lỗi thì hắn đã buông tay ra, áp sát vào mép khe hở nhìn theodáng mấy tên kia đang khuất dần ở góc đường, vậy là an toàn rồi.
Cuối cùng hắn cũng thảlỏng người, dựa sát vào tường, thở hổn hển. Lúc nãy phải nghe ngóng động tĩnhbên ngoài khiến cơ thể hắn như co cứng lại, bây giờ mới thoát khỏi nguy hiểm.Vũ Minh thở phào nhẹ nhõm.
Quay đầu lại nhìn, cô gáivẫn đứng đó, chẳng biết ngẩn ngơ điều gì.
Hừm, sao mình phải để ýmấy chuyện vớ vẩn này. Những việc cô gái ngốc nghếch này làm còn ít quá haysao??? Được rồi, mặc kệ cô ta!
Nhưng hắn vẫn quay lạiđến bên kéo cô ra khỏi chỗ đó, bên ngoài gió mát rượi bất chợt thổi lướt quatrên má, trên tay, trên cơ thể hai người tạo cảm giác sảng khoái lạ thườngkhiến cùng lúc nhớ đến không gian kín mít lúc nãy, phải đứng sát vào nhau thậmchí có thể nghe được nhịp tim của đối phương giống như chúng kề ngay trước ngựcmình.
Cô ân hận cúi đầu, đãmuốn rời đi ngay bây giờ nhưng lo lắng lúc nãy vì hiểu lầm đã cắn hắn bịthương.
Đúng rồi, tay hắn đangchảy máu. Cô túm lấy tay hắn đưa lên ngang mắt, chăm chú nhìn, dấu răng rõ rànhrành, ở phần vết hàm răng trên hiện ra một quầng máu. Cô buồn bã, lấy tay nhẹnhàng lau đi thứ màu đỏ rơm rớm bên ngoài vết thương.
“Xin lỗi”, cô nói mộtcách nặng nề, “Tôi…”.
Không đợi cô nói hết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-diu-dang-chet-tiet-su-diu-dang-dang-ghet/3164432/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.