Một đường cưỡi kiếm mà đi, đến ngày thứ hai mọi người mới vào đến được cung điện của Ma Quân Bắc Hoang. 
Ánh chiều tà đỏ như máu, cuồng phong phần phật, giữa băng nguyên mênh mông bát ngát chỉ có mỗi một tòa cung điện trơ trọi sừng sững, khi không sinh ra chút tịch mịch. 
Trước cửa điện, Cố Huyền Nghiễn và Chung Diễn đứng phất phơ tà áo trong gió. 
Cố Huyền Nghiễn nhìn thẳng đám người trước mắt, giọng điệu bình tĩnh không gợn sóng. 
“Chư vị, chờ đợi đã lâu.” 
Đoàn người không ngờ rằng cả hai sẽ đứng chờ ngoài điện, Lê Nhạc chạy lên chất vấn trước, mạnh mẽ quát to, “Ma đầu! Ngươi làm nhiều việc ác, còn không mau bó tay chịu trói!” 
Cố Huyền Nghiễn nhíu mày, “Ồ? Ta làm việc ác gì?” 
Lê Nhạc hừ lạnh, “Ngươi phế tu vi đệ tử của phái ta, còn dám lấp liếm sao?” 
“Lê chưởng môn nói chuyện mà không điều tra kỹ nguyên nhân hậu quả sao?” 
Chung Diễn nhíu mày, “Ba vị đệ tử tốt của ngươi ngoan độc tàn nhẫn, âm mưu đả thương người khác, đáng tiếc tài nghệ không bằng người, bị sư đệ ta trừng phạt. Không tin ngươi cứ kêu bọn họ đến trước mặt ta đối chất.” 
Âm điệu Chung Diễn cực kỳ mạnh mẽ, mỗi người mang một vẻ mặt khác nhau, chẳng biết có ai tin điều này không. Đồng Linh trong đội ngũ lên tiếng giúp đỡ, “Lê chưởng môn, nếu bên nào cũng nói rằng mình đúng thì ngươi hãy mau dẫn đệ tử của ngươi đến đối chất.” 
Mặt Lê Nhạc lúc xanh lúc trắng, nào phải ông không biết chuyện này, lúc cứu sống được ba kẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-van-chua-diet-khau-ta/1342417/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.