🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Tiểu Vũ

Nguyệt Bạch Liên tỉnh lại, sau khi có thể xuống giường đi lại, Quý Dương để cho nàng và Lý Úc rời khỏi đào nguyên.

Thạch Lệnh Thanh ở phía sau nhìn bọn họ rời đi. Y vốn muốn đi tới nói với Lý Úc vài câu, Quý Dương ngăn y lại, hơn nữa còn ngang ngược nói: "Không được phép đi!" Quý Dương không muốn nhìn dáng vẻ bọn họ lưu luyến không rời, hắn sợ bản thân không kìm được đao chém chết Lý Úc.

Thạch Lệnh Thanh nghe ngữ khí của Quý Dương càng lúc càng không khách khí, trong lòng có chút không vui, nhưng y không nói gì. Sau đó y nhớ đến bản thân đã từng vì muốn né tránh Lý Úc mà để lại bức thư rời đi. Dáng vẻ hiện tại của y quả thực không thích hợp gặp người khác, đặc biệt là Lý Úc.

Vì vậy, y yên lặng đứng cùng Quý Dương ở một chỗ khuất, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, cho đến khi cánh cổng ngăn cách đào nguyên và thế giới bên ngoài sập xuống trước mắt bọn họ.

Sau khi Thạch Lệnh Thanh đáp ứng ở lại đào nguyên, Quý Dương liền sai người thu dọn một căn phòng cách phòng ngủ của hắn không xa để cho Thạch Lệnh Thanh ở.

Thạch Lệnh Thanh ôm theo tâm tình "thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng"* tiến vào.

*nguyên văn là ký lai chi, tắc an chi. Đây là một thành ngữ cổ, được trích từ Luận ngữ Trung Quốc của Khổng Tử. Thành ngữ này có nghĩa sơ khai nhất là dân đã đến rồi, nhất định phải làm cho họ được sống yên ổn, phải an dân. Sau này,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-luon-co-the-tim-duoc-ta/228463/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Sư Đệ Luôn Có Thể Tìm Được Ta
Chương 12: Rừng hoa đào
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.