Quý Dương nhìn dây đỏ trên chân Thạch Lệnh Thanh càng nhìn càng hài lòng, để trong tay chơi một lúc, mới giúp người kia đi vớ vào.
Thạch Lệnh Thanh vẫn ngủ say như cũ.
Quý Dương nhìn gương mặt không chút đề phòng của Thạch Lệnh Thanh, trong mắt nhóm lên một ngọn lửa, hắn nuốt xuống ngụm nước bọt, vươn tay ra, dừng một chút, cuối cùng vén sợi tóc trên mặt giúp người kia, sau đó không làm gì nữa.
Hắn thở dài.
Dù sao cũng là nam nhân bình thường, thân thể hắn cũng sẽ bốc hỏa. Chỉ là từ khi hắn nếm được ngon ngọt trên thân thể Thạch Lệnh Thanh, xúc cảm được mở mang, không tránh khỏi thường xuyên nhớ mong tư vị tuyệt vời kia.
Hiện tại, "thủ phạm" khiến hắn chịu tội bị hắn giữ ở bên mình, vẫn là bộ dạng không thể phản kháng, hắn liền không cầm lòng được càng thêm ham muốn.
Hắn lại thở dài.
Dục vọng của con người là sẽ được voi đòi tiên, giống như nhìn mơ đỡ khát* vậy, trong lúc vô ý đến gần, tiếp xúc với nhau đã không có cách nào thỏa mãn hắn.
*Nguyên văn "vọng mai chỉ khát": thành ngữ này lấy từ tích quân lính trên đường hành quân rất khát. Thấy vậy Tào Tháo liền bảo rằng, họ sắp sửa hành quân qua rừng mơ. Nghe vậy, ai nấy đều ứa nước miếng và cảm thấy đỡ khát hẳn. Về sau "vọng mai chỉ khát" được dùng với hàm ý dùng những ảo tưởng không thực tế để an ủi bản thân, hoặc để hình dung những mong muốn không thể nào thực hiện được.
Hắn muốn nhiều hơn nữa, đụng chạm thân mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-luon-co-the-tim-duoc-ta/1041366/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.