*Nghĩa cụm từ này tương đương với câu "Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng", đã có chú thích ở chương 12
Edit: Tiểu Vũ
Thạch Lệnh Thanh ở đào nguyên 1 tháng.
Hiện tại y cũng không muốn ra ngoài lắm, đứa nhóc ở trong bụng càng ngày càng lớn, khiến y không thể không cân nhắc tạm thời ở lại đào nguyên chờ sinh.
Thời gian đã trôi qua 1 tháng, Thạch Lệnh Thanh cũng mang tâm thái "ký lai chi tắc an chi" rồi.
Có một ngày, y đặt thư tịch sáng tạo món ngon xuống, đột nhiên muốn tự mình thử làm món mới. Y đi ra ngoài, gọi mấy người giúp đỡ, dựng một cái bệ bếp, lại đến nhà bếp muốn chút tương dấm muối, còn xin thêm chút nguyên liệu nấu ăn cần dùng.
Quý Dương đi tới viện của y, ngửi thấy mùi thơm thức ăn tìm được Thạch Lệnh Thanh. Chỉ thấy Thạch Lệnh Thanh cầm sợi dây buộc lại ống tay áo vướng víu, thuần thục cầm muỗng, động tác liên tục, dứt khoát, nhìn rất nhàn nhã.
Quý Dương có chút say đắm và hoài niệm nhìn hình ảnh trước mặt.
Trước kia Thạch Lệnh Thanh cũng sẽ tự mình làm thức ăn. Hắn dựa vào khung cửa nhìn sư huynh của hắn bày đồ ăn, tầm mắt trượt xuống cái bụng nhô cao của y, nơi đó đang mang hài tử của hắn. Trong lòng Quý Dương ấm áp, khóe miệng cong lên, trước mắt chính là cả thế giới của hắn.
Thạch Lệnh Thanh nấu ăn rất chuyên tâm. Lúc y bưng thức ăn xoay người lại, nhìn thấy Quý Dương híp mắt cười, dọa y lảo đảo lùi về sau một bước, trơ mắt nhìn thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-de-luon-co-the-tim-duoc-ta/1041365/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.