Liên Thắng kẹp điếu thuốc, ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt không chút gợn sóng. Cửa đột nhiên bị mở ra, Lâm Kỳ căng thẳng nhìn anh ta: "Anh Thắng, anh vẫn ổn đó chứ?"
So với lúc đầu động một chút là bệnh tim tái phát, rõ ràng Liên Thắng đã bình tĩnh hơn rất nhiều, anh ta rũ tàn thuốc vào gạt tàn: "Không chết được."
"Má ơiii." Lâm Kỳ cảm thấy như vậy lại càng kinh khủng hơn: "E rằng anh không bị kích động đến phát điên rồi chứ."
Liên Thắng thở dài, mặt không biểu tình nhìn về phía tường.
Lâm Kỳ vội vàng kéo anh ta: "Đi thôi, đến bệnh viện kiểm tra."
Liên Thắng không muốn cử động, Lâm Kỳ lại nhất định phải lôi kéo anh ta, Liên Thắng bỗng hét lớn một tiếng: "Tôi thật sự không sao!"
Lâm Kỳ nửa tin nửa ngờ nhìn anh ta.
"Quên đi, cô nghĩ hộ Hứa Đình Thâm xem lúc nào công khai thì tốt." Kiếp trước anh ta đã tạo nghiệp gì mới gặp phải Hứa Đình Thâm chứ.
"Anh Thắng, anh đã... chấp nhận rồi à?" Cô nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không phải là khổ nhục kế đấy chứ.
"Không thì như vậy đi?" Liên Thắng nhìn về phía cô nàng: "Cô lấy dao gọt hoa quả ra đây?"
"Đừng đừng đừng."
Trên tay Hứa Đình Thâm ôm áo khoác, không chút đứng đắn mà khoác lên lưng, lúc mở cửa thì nhìn thấy hai người: "Ôi, hai người đang có âm mưu gì đấy?"
Mặc dù Liên Thắng đã chấp nhận, nhưng vẫn không nhịn được: "Cậu giỏi thật, cúc áo sơmi mà cứ cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-dau-hang-ngot-ngao/2049483/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.