Trải qua cuộc ân ái, Mẫn Nhi lúc này đã ngủ đến không hay biết trời đất gì, quả thật cô rất mệt, bị anh hành hạ như vậy không mệt mới là lạ đó.
Hơn 7 giờ tối, Hoắc Cảnh tự tay mình vào bếp nấu chút thức ăn cho cô, thấy cô mệt mỏi như vậy lòng anh cũng rất thương nên mới đích thân nấu cho cô ăn.
Cô cũng quá yếu đi chưa gì đã mệt rồi, anh phải bồi dưỡng thêm cho cô mới được để cô có nhiều sức khoẻ, sau này anh còn dạy cô nhiều thứ thú vị hơn nữa.
" Chú Lê, cái này của ai? " anh lấy trong tủ lạnh ra hộp sủi cảo, sau đó gọi quản gia Lê tới hỏi.
" Của Mẫn Nhi thưa cậu chủ "
Anh trực tiếp vứt vào thùng rác, không cần nói cũng biết cái này là do Thẩm Đình Nam gửi tới, cô giấu cũng rất kỹ đấy nhưng không may lại bị anh phát hiện.
" Sau này có ai gửi đồ tới đây thì đừng nhận " anh nhìn qua quản gia Lê nói.
" Vâng thiếu gia "
Lần này vì nể tình cô không khoẻ nên anh sẽ không tính toán với cô.
" Mẫn Nhi, dậy ăn tối thôi " anh nhẹ giọng gọi cô.
Cô vẫn đang cuộn tròn mình trong chiếc chăn ấm áp kia, nghe tiếng gọi của anh thì đôi mắt cô mở hờ nhìn anh.
Làm sao cô còn sức để ăn chứ?
" Ưm...... em không ăn đâu "
" Ngoan, ăn một chút đỡ đói, anh có làm món em thích "
Cảm thấy bụng mình có chút đói nên Mẫn Nhi mới ngồi dậy ăn nhưng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-cung-chieu-cua-hoac-canh/920005/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.