Câu này anh đã nói một lần, lần đó côgiả vờ ngủ, nhưng hôm nay cô không thể lại giả bộ không nghe thấy, đành gậtđầu. Không nên để anh lo lắng.
Thấy Lương Thần cuối cùng có vẻ ưng thuận, Diệc Phong lặng lẽ thở phào.
Buổi tối Chu Bảo Lâm gửi ảnh cưới đến. Chuyện xảy ra với Lăng Diệc Phong, BảoLâm hoàn toàn không biết, nên vẫn vô tư chia sẻ niềm vui với cô bạn thân.
Lương Thần ngồi trước máy vi tính xem ảnh. Cô phóng to từng bức. Bức ảnh nàoBảo Lâm cũng cười viên mãn. Sau đó, cô nhìn thấy ảnh cô chụp chung với cô dâuchú rể và những người khác và cả ảnh chụp với Diệc Phong trên bãi cỏ.
Thực ra bức ảnh đó không thể gọi là chụp chung, họ đang nói chuyện, khi thợ ảnhgọi, họ quay mặt lại và bị anh ta thu vào ống kính.
Lương Thần bật cười phóng to bức ảnh, vừa lúc Diệc Phong đi đến, anh hỏi: “Đang xem gì thế?”
Cô nghiêng người để anh cùng ngồi chung trên chiếc ghế bành rộng: “ Nhìn này,chứng cớ anh bắt nạt em.”
Hôm đó Lương Thần bướng bỉnh đòi hỏi lời hứa của anh. Những dự cảm chẳng lành,thoáng qua không ngờ lại trở thành sự thật.
Diệc Phong xem ảnh chỉ im lặng mỉm cười.
Cô nói: “ Chúng mình cũng từng chụp ảnh với nhau, sao bây giờ lại chẳng tìmthấy cái nào?”
Diệc Phong nhướn máy, gõ nhẹ ngón tay vào đầu cô: “ Em nhớ lại đi, hồi đại họccũng có nhưng hình như đã bị em quẳng đi hết.”
Lương Thần cười ngượng, chỉ vào màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-cho-doi-cua-luong-than/1954049/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.