Chưa bao giờ cô mất bình tĩnh nhưvậy.
Ngồi trong taxi, có lẽ là do lạnh, cả người cô run lên. Chiếc xe lao đi trongmàn mưa, đến thẳng địa chỉ cần đến, mái tóc và cả người cô thấm ướt.
Cô hoảng loạn ra khỏi nhà, không mang theo vật gì nên đành phải mượn tạm ngườibảo vệ ít tiền, rồi cô lao ra vỉa hè vẫy xe, vậy là bị ướt.
Chìa khóa dự trữ để dưới bệ cửa sổ, cô đã đến đó một lần, đã dùng chiếc chìakhóa đó khi giúp Lăng Dụ lấy chiếc đĩa vi tính. Cũng vào hôm đó, cô và DiệcPhong, quan hệ đóng băng, lần đầu tiên có những giây phút ấm áp bên nhau saunăm năm hiểu lầm xa cách. Hôm đó anh cũng đang ốm, hai người ngồi trên tấm thảmdưới sàn chơi điện tử, tư thế rất thân thiết, họ giống như một cặp trời sinh,tan tan hợp hợp, cuối cũng vẫn thành một đôi, hòa quyện vào nhau. Nhưng lúc đócả hai không hề biết giữa họ có một bí mật kinh người, và cô đã ngốc nghếch bịche mắt suốt năm năm.
Cô tự mở cửa, đi vào phòng khách, cố gắng khẽ khàng không một tiếng động, lênthẳng tầng hai.
Trước đó cô đã hẹn chờ anh về ăn cơm, bây giờ lại đường đột đến tìm. Cũng chínhvì vậy, khi cánh cửa phòng ngủ nhẹ nhàng mở ra, Diệc Phong quay đầu lại, sữngngười, khuôn mặt tuấn tú đột nhiên tái nhợt. Trên chiếc bàn nhỏ để mấy chiếccốc pha lê sang trọng, một chiếc đang tỏa khói. Thân hình cao gầy đối diện vớicô, ở khoảng cách vài mét, dáng điệu hoảng hốt mãi vẫn không lấy lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-cho-doi-cua-luong-than/1954046/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.