Tối hôm đấy.
Điềm Điềm ngoài mặt rất mạnh miệng, nói muốn bỏ nhà đi. Nhưng cô không dám đi sang đấy một mình. Bởi đến ra khỏi thành phố này cô còn chưa ra khỏi mà. Huống hồ là một thân, hai mình sang một đất nước xa lạ.
Nhưng không sao, đã có Doãn Thần đi cùng với cô. Vào buổi chiều, cậu và mẹ cũng đã xem được tin tức đó. Cậu liền gọi điện an ủi chị gái.
- Em có thể sang Pháp với chị không? Chỉ cần một ngày thôi, sau đó em có thể trở về nước.
- Đúng lúc em đang được nghỉ lễ ba ngày. Cũng lâu rồi em chưa đi du lịch, để em đi với chị.
Doãn Thần đương nhiên đồng ý. Nhưng việc nghỉ lễ là cậu nói dối đó. Từ khi còn nhỏ chị của cậu đã phải chịu nhiều thiệt thòi lắm rồi. Cho nên mọi điều chị gái muốn cậu sẽ luôn ủng hộ, đáp ứng do dù điều đó là đúng hay sai. Vã lại cái người anh rễ kia lại không nói lời nào, đã vội vàng mà đi. Cả ba tuần không liên lạc với Điềm Điềm. Để rồi bây giờ lại lên báo với một người phụ nữ mang thai. Ai mà tin anh trong sạch cho nỗi?
Doãn Thần là một người em trai rất cuồng chị gái. Chỉ cần chị hai hạnh phúc, dù cho có đến người người đàn ông nào Doãn Thần cũng sẽ vui vẻ, chúc phúc. Nhưng chỉ cần người đấy làm chị cậu đau lòng thì đừng trách cậu mang chị rời đi.
Cậu đã đậu xe ở trước cổng. Điềm Điềm lấy cớ muốn về ở với mẹ vài ngày, Trần quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/936832/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.