Sáng sớm anh thức dậy, Điềm Điềm vẫn còn ngủ say, chắc hẳn là mệt mỏi vì trận hoan ái nồng nhiệt đêm qua. Cô nằm xoay lưng về phía Tử Phong, tấm lưng trần, mảnh khảnh đầy vết cắn do anh để lại. Ngắm nhìn thành quả của mình mà nở một nụ cười mãn nguyện.
Tử Phong xoay người, vươn tay mở hộc tủ, lấy ra một chiếc hộp bằng nhung sang trọng. Bên trong chứa hai chiếc nhẫn cưới được đính kim cương, mẫu mã cách điệu nhưng không vì thế mà làm mất đi vẻ đẹp của cặp nhẫn.
Anh tự lấy một chiếc nhẫn đeo vào ngón tay áp út của mình. Sau đó lại nhẹ nhàng, cẩn thận đeo chiếc còn lại vào trong ngón tay của Điềm Điềm. Nhu mì đặt lên đấy một nụ hôn, rồi lại kéo cô vào lòng tiếp tục ngủ.
[...]
- A....đẹp quá.
Điềm Điềm có thói quen căng cơ sau khi thức dậy, vừa mới đan chéo hai bài tay lại, đã cảm giác được có thứ gì đó cấn cấn trong ngón tay của mình.
Thấy chiếc nhẫn vừa vặn với ngón tay, không chật quá cũng không rộng quá. Điềm Điềm cứ ngắm nghía mãi thôi, mới sáng mà Điềm Điềm đã tràn đầy sức sống, nằm trên giường mà quẫy đạp chân vui mừng, còn cười khúc khích.
Không quan tâm rằng chân của cô vừa vô tình đạp vào người ' anh em ' của Tử Phong một phát đau điếng. Hiện tượng sinh lý của người đàn ông thì nó sẽ tự cứng lên vào mỗi buổi sáng. Anh đang ngủ say bị buộc phải tỉnh lại, cú đạp của cô gái nhỏ này thốn đến tận cổ họng. Anh ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/936829/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.