[...]
Một lúc sau, bác sĩ cũng đến. Viên Tiêu và Doãn Ngọc tự động tránh sang một bên để bác sĩ làm việc.
- Bác sĩ...con tôi sao con bé nó không nói gì thế?
Doãn Ngọc lo lắng hỏi.
- Có thể là do mới tỉnh lại, các cơ quan trên cơ thể chưa thể hoạt động lại bình thường được. Cần phải có thời gian để thích nghi và trị liệu. Hoặc cũng có thể là bệnh nhân có vấn đề về tâm lý, nếu vài ngày sau mà bệnh nhân vẫn giữ nguyên trạng thái như vậy thì hãy tìm cho cô ấy một bác sĩ tâm lý.
Điềm Điềm mệt mỏi, mí mắt dần khép lại. Cô không muốn đối diện với thực tại. Bác sĩ khuyên mọi người tránh làm ồn để cô được nghỉ ngơi.
Không biết là Điềm Điềm đang ngủ hay là lại hôn mê một lần nữa. Mà mãi đến một tuần sau, cô vẫn không có tiến triển khả quan hơn.
Bác sĩ cũng thường xuyên đến thăm khám cho Điềm Điềm. Ông ta chẩn đoán là bệnh nhận không có ý chí muốn tiếp tục sự sống. Cho nên cô mới tiếp tục ' ngủ ' suốt một tuần qua.
Doãn Ngọc và Diệp Viên Tiêu xin bệnh viện cho Điềm Điềm chuyển về nhà, bà sẽ thuê bác sĩ, y tá đến tự chăm sóc cho cô.
Điềm Điềm được chuyển đi ngay trong ngày hôm đấy. Sáng hôm sau, cô tỉnh lại một lần nữa thì đã thấy bản thân đang nằm trong một căn phòng khác.
Bên cạnh còn có Viên Tiêu đang tựa đầu vào bàn tay của Điềm Điềm mà ngủ. Dáng vẻ mệt mỏi, chắc hẳn là anh đã thức suốt đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/su-chiem-huu-ngot-ngao/936815/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.